7/30/2016
NMVN nhận được bài này của một đọc giả gửi đến. NMVN cũng chưa đọc bài thơ chính của Giang Nam....nhưng chắc cũng không ngoài "quê hương là chùm khế chua":
(Nhái lại lời thơ của bài "Quê hương" của Giang
Nam -
http://www.spnttw.edu.vn/Pages/ArticleDetail.aspx?siteid=1&sitepageid=306&articleid=3122)
Xin quý vị cứ tự nhiên sửa chữa cho thích hợp.
Kính
dohop
Quê hương?
Tác giả: Giang Chân 31/7/2016
Thuở còn thơ ngày hai buổi đến
trường
Yêu quê hương qua từng trang sách
nhỏ:
“Ai bảo chăn trâu là khổ?”
Tôi mơ màng nghe chim hót trên
cao*
Rồi…
Những ngày thất học
Chẳng biết vì sao?
Cha cải tạo
Mẹ bị tù đày chỉ khóc…
Có tên trộm nhà bên
Nhìn chị tôi cười khúc khích...
Giặc cướp vùng lên
Hại dân, nước trường kỳ
Quê tôi đầy bóng giặc
Kinh tế mới chúng tôi đi
Tên trộm nhà bên (có ai ngờ!)
Đã thành huyện trưởng
Gặp chị tôi hắn cười khúc khích
Răng hô vàng (kinh kinh quá đi
thôi)
Đời khốn nạn không tả nổi bằng lời...
Đau thương mất mát tôi ngoái đầu
nhìn lại
Tự do, an bình hôm qua… Tôi tiếc
mãi!
Bỏ kinh tế mới về đây
Cha và những người tốt năm xưa vẫn
tù đày
Tên trộm cũ
Đã má phính bụng to, đứng ngay cửa
Vẫn khúc khích cười nhe hàm răng
vẩu
Hỏi “Chị mày… đã có chồng chưa?”
Tôi nắm chặt tay trong tức tối ngậm
ngùi
Tương lai mịt mờ... quê hương
đã… phỏng...
Hôm nay nhận được tin... ngu
Không tin được dù đó là sự thật:
Tên trộm ngày trước đã thành ...
bộ trưởng!
Chỉ vì hắn là du kích, Trời ơi!
Bởi thế nước tôi như mất hẳn tình
người…
Xưa yêu quê hương vì có chim, có
bướm
Có những ngày trốn học bị đòn roi
Nay yêu quê hương vì muôn vàn mất
mát
Đã hằn trên khổ nạn của dân tôi.
* Thơ “Quê Hương” của Giang Nam
No comments:
Post a Comment