13/4/2015
Ngày 11-4 TAND Q. Liên Chiểu (Đà Nẵng) mở phiên tòa lưu động xét xử bị cáo Linh về tội "Cướp tài sản". Có lẽ giờ này hơn bao giờ hết, Linh thấm thía nỗi đau mang tên... trả giá. Không một ai đem so sánh việc phạm lỗi đó có "hời" hay không nhưng nếu được so sánh thì chắc chắn với Linh đây là cái giá quá đắt. Đắt đến nỗi, khi bị bắt, rồi ngồi trong trại tạm giam, Linh luôn tự dằn vặt và không hiểu được vì sao mình lại có thể hành động một cách xuẩn ngốc đến vậy.
Là thanh niên khỏe mạnh, Linh cũng ý thức được rằng cần phải có cái nghề lận lưng để nuôi thân và hướng đến tương lai. Nghĩ là làm, Linh xách "tay nải" tạm rời quê vào Đà Nẵng tìm kiếm việc làm. Hoàn cảnh gia đình Linh khó khăn, ngoài mấy bộ áo quần cũ, mấy đồng tiền lẻ mang theo thì chẳng còn gì đáng giá. Tuy nhiên, Linh cho biết cũng vì khó khăn nên bản thân càng ý thức và quyết tâm phải tìm được việc làm và phải làm có tiền để trang trải bản thân và giúp đỡ gia đình. Để tiện cho việc tìm kiếm việc làm, ngày 20-9-2014, Linh đến tiệm cho thuê xe gắn máy tại số 10- Phạm Phú Thứ (P. Hải Châu 1, Q. Hải Châu, Đà Nẵng) thuê xe để đi. Khoảng 14 giờ cùng ngày, Linh điều khiển xe nói trên đến một doanh nghiệp ở P. Hòa Hiệp Bắc (Q. Liên Chiểu, Đà Nẵng) để xin việc nhưng không được. Ngày đầu đi xin việc không thuận lợi khiến Linh buồn rầu và có phần chán nản...
Nguyễn Minh Linh lúc bị bắt. |
Tại phiên tòa, Linh thành khẩn khai báo hành vi vi phạm pháp luật của mình. "Chỉ vì suy nghĩ nông cạn mà bị cáo đã hành động sai trái. Bị cáo xin lỗi cô Thảo, xin lỗi gia đình. Cho bị cáo cơ hội để bị cáo sửa chữa sai lầm của mình...", bị cáo Linh nói. Với hành vi bồng bột, thiếu suy nghĩ này Linh đã phải đánh đổi một cái giá quá đắt với mức án 3 năm tù giam về tội "Cướp tài sản" mà HĐXX TAND Q. Liên Chiểu tuyên phạt. Đứng trước vành móng ngựa, chịu sự trừng phạt của pháp luật nhưng trên hết, Linh phải sống trong ân hận, xấu hổ với người đời. Đây là bài học không chỉ cho Linh mà còn cho nhiều bạn trẻ khác, chỉ vì nhất thời bồng bột đã đẩy tương lai của mình vào chốn lao tù...
Trang Trần
No comments:
Post a Comment