2008
Tôi muốn nói cùng em về những ngày xưa
Khi con trâu đủng đỉnh rời đồng ruộng
Lang thang qua những khu vườn lạ
Lòng không thấp thỏm
Ý không lo ngại
Hân hoan ngậm những đọt cỏ xanh
Xanh biếc vườn người
Em tuổi đôi mươi
Tóc buồn buông thả bên tôi
Bâng khuâng nhặt cho nhau những bong bóng nước trong mưa
Để mơ tình láng giềng đằm thắm
Mơ ngày sau lòng vui trong phương trời rộng mở
Tung cánh bao la
Thả xuống trần gian những hạnh phúc mầu nhiệm
Như hạt mưa xuân
Con trâu ngày xưa đi mãi
Quên cả lối về
Lòng buồn rười rượi
Ý xốn xang
Em tôi cũng đã yên nghỉ ngày đó
Buồn hiu trong một góc quê hương
Tiếng sáo diều trên bầu trời cũ chiều chiều réo rắt
Nhắn nhủ
Cho em
Cho con trâu già mỏi mệt nằm bên bờ ruộng khô
Theo âm xưa mà nhớ lại
Nhưng thôi
Hãy quên đi đường về
Nhớ quên đi đường về
Con trâu già đã khuỵu đôi chân
Còn em, mình chỉ còn kỷ niệm
Nơi anh, mỗi nơi anh
No comments:
Post a Comment