4/30/2015


QUỐC HẬN 30 THÁNG 4 NĂM 2015
Lão Ngoan Đồng

Quốc Hận 30 tháng 4 năm 2015 có vẻ khác thường hơn những ngày Quốc Hận của những năm trước. Cái khác thường tích cực là có rất nhiều tổ chức Hội Đoàn người Việt tỵ nạn cộng sản trên khắp năm châu, tổ chức tưởng niệm và biểu tình chống cộng, kể cả diển hành với khăn tang trên đầu, đúng ngày Quốc Hận  30 tháng 4, dù đó là ngày thứ năm, ngày làm việc trong tuần. Số lượng người Việt tỵ nạn cộng sản đã tham dự những tổ chức biểu tình, diển hành chống việt cộng năm nay đã lên đến nhiều ngàn người, có nơi lên đến hang chục ngàn, hơn hẳn những lễ tưởng niệm Quốc Hận của những năm về trước.(*)

Cái tích cực ở đây là dù ai bàn ra tán vào, người tỵ nạn cộng sản đang sống đời lưu vong, vẫn không quên nỗi hận mất nước cho bọn việt cộng, tay sai của chủ nghĩa không tưởng Mác-Lê, vẫn không bao giờ quên bọn việt cộng đã thi hành một chế độ độc tài man rợ, cai trị dân tộc Việt Nam. Sau 40 năm gọi là “thống nhất đất nước” mà đời sống người dân càng ngày càng thê thảm hơn, trong khi bọn cầm quyền cố bám lấy chức lấy quyền, làm giàu trên sự đói khổ của toàn dân, không chịu buông tay.

Cái khác thường có vẻ tiêu cực là có nhiều tổ chức, cũng do những người tự xưng là dân tỵ nạn cộng sản, trong những ngày cận kề trước hoặc sau ngày 30 tháng tư, tổ chức những buổi văn nghệ, tiệc tùng với nhiều chủ đề khác nhau, với nhiều mục tiêu khác nhau. Cái điều gọi là tiêu cực đó vì những tổ chức nầy, dù hữu ý hay vô tình, cũng không thể trách người khác nghĩ rằng: lợi dụng danh xưng “nhân ngày Quốc Hận” để ngầm chứa cái ẩn ý ăn mừng “đại thắng mùa xuân” của việt cộng, hầu việt cộng lợi dụng nó tuyên truyền xão trá cho người trong nước không biết theo dõi tình hình ở hải ngoại.

Ngoài những tổ chức tiêu cực, không được cộng đồng người Việt hải ngoại hoan nghêng, trên các diển đàn internet, lại có những bài viết, không biết có ẩn ý gì hay không, liên quan đến việc kêu gọi “Hòa Hợp Hòa Giải” sau 40 năm “cố chấp thù hằn”, hoặc đề xướng cho một chủ trương “đổi tên” đảng cộng sản VN, hoặc sau ngày 30 tháng 4 năm 1975 đâu có ngược đải, đến cả yêu cầu đảng việt cộng hảy “cải cách”, nới lỏng Tự Do Nhân Quyền, cho đa đảng….(**)

Trong quang cảnh của những việc tiêu cực bát nháo, có những bài viết nói gần nói xa để kêu gọi “thôi đừng có thù hận nữa”:

-Hảy quên đi thù hận, ủng hộ cái bọn việt cộng vì họ cũng yêu nước (yêu một cách dã man hơn cầm thú) để chống Tàu và xây dựng lại đất nước;

-Bây giờ Việt Nam không còn là cộng sản nữa, chống cộng làm gì?;

-Chống việt cộng là sai, hảy hợp tác với việt cộng để chống trung cộng;…

Những phát ngôn, tuyên bố trên, làm cho kẻ viết bài nầy nghĩ rằng những người, những tổ chức đó, dù họ có học vị cao, có danh vị trong xã hội,  nhưng họ thật tình không có tim, không có óc. Họ đã vội quên đi mánh lới lừa đảo xão trá của việt cộng, mà bằng chứng hiển nhiên vẫn còn đó: tổ chức ngụy danh tay sai của cộng sản miền Bắc “mặt trận dân tộc giải phóng miền nam”, xong việc tiếp tay xâm lăng Việt Nam Cộng Hòa, không còn lợi dụng được nữa, đã bị đá đít ra khỏi tổ chức cầm quyền, và cũng để xóa đi dấu vết lừa thầy phản bạn của đảng cộng sản Việt Nam. Vậy bọn trở cờ và hoạt đầu chánh trị chỉ là cái phương tiện cho việt cộng lợi dụng, thực hiện nghị quyết phá hoại, gây nghi kỵ và chia rẻ trong Cộng Đồng Hải Ngoại. Bọn họ đâu là cái thá gì đối với bọn việt cộng mà chúng sẽ trọng dụng họ ???

Đã có hàng trăm hàng ngàn tin tức, bài viết với chứng cớ rành rành minh bạch về nhân vật gọi là “Hồ Chí Minh cha già của dân tộc” chỉ là một tên lính trung cộng;

Về cái gọi “xã hội chủ nghĩa theo tư tưởng hồ chí minh” chỉ là cái quái thai đầu đít lộn ngược;

Cái “kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa” chỉ để làm giàu cho bọn tư bản đỏ, bần cùng hóa nhân dân; 

Cái “chủ nghĩa Mắc-lê vô địch, bách chiến bách thắng” chỉ để làm nô lệ cho, trước kia là nga xô và bây giờ là tàu cộng, vân vân và vân vân…,

Không còn nghi ngờ gì về việc xác định trên toàn thế giới: “Cộng sản chủ nghĩa chỉ là những giáo đièu cặn bả của xã hội loài người mọc lên từ năm 1917 tại Nga và lan tràn qua nhiều nước khác bởi hành động giết người bằng xe tăng, đại bác của hồng quân Liên xô, rồi bị chết ngũm cũng từ nước Nga, sang đến các nước chư hầu của Nga tại Đông Âu, vào đầu những năm trong thập niên cuối cùng của thế kỷ 20. Nay chỉ còn lại vài ba nước, vẫn cắm đầu cắm cổ bám lấy cái đống rác thúi tha của nhân loại”

Thế nhưng vẫn còn những người đang tỏ vẻ tôn sùng, hoặc có thiện cảm với bọn việt cộng hiện nay. Những người nầy không phải vì sùng bái chủ thuyết cộng sản, mà chỉ vì cái đỉnh chung quyền lực và mùi tanh của đồng tiền. Có thể phân ra nhiều hạng người, nhiều nguyên nhân và mục tiêu của họ.

Không muốn phân tích dài dòng, chỉ có thể nói “chung chung”, họ là những người thờ ơ vô cảm, chỉ biết tư lợi cho bản thân, không nghĩ gì đến tình nghĩa đồng bào.

-Họ vì muốn làm giàu, bỏ qua cái danh nghĩa tỵ nạn lúc ban đầu, quay lại làm ăn với việt cộng, nay họ luôn kích bát những người thật tâm chống cộng, cho là quá khích, cho là điên khùng, để họ tỏ vẻ ta đây sáng suốt biết áp dụng câu châm ngôn của đế quốc tàu tàn bạo thời xa xưa: “Người không vì mình trời tru đất diệt”.

-Họ vì muốn tìm kiếm một chút danh vọng, trong cảnh toàn dân đều làm nô lệ cho bọn việt cộng. Muốn vậy, họ phải chống đở cho bọn đầu nảo VC, họ cho rằng trong nước hiện giờ đã có tự do, dù chưa hoàn toàn nhung Nhân Quyền vẫn đưọc tôn trọng, để họ thoải mái ra vào Việt Nam trong việc “đầu cơ chính trị” tìm ghế ngồi, hoặc “kinh tài rồi bỏ của chạy lấy người”, khi việt cộng tuyên bố đổi mới chánh trị và cho phép có nhiều đảng hoạt động.

-Họ là những người tự cho mình khôn ngoan bậc nhứt. Lúc trước để được chấp nhận cho định cư ở nước thứ ba, họ phải cố chứng minh là họ không ưa cộng sản, và cũng để lấy lòng cộng đồng người Việt Tỵ Nạn cộng sản. Họ cũng hô hào lúc ban đầu, chống cộng để lợi dụng lòng tử tế của cộng đồng mà tạo nên vị trí có danh, có tiền và một chút tiếng tâm trong cộng đồng người Việt Tỵ nạn. Nhưng nay thấy rằng mang danh tỵ nạn cộng sản, không thể kiếm chát gì được tại việt nam, một thị trường hấp dẩn cả về kinh tế lẫn chánh trị, khi Hoa kỳ trở lại Việt Nam.  Họ phải trở cờ !

-Họ là những tên hoạt đầu chánh trị, lợi dụng lòng tin của cộng đồng tỵ nạn, dựng ra những tổ chức dân sự, tổ chức chánh trị hầu lợi dụng sức mạnh của cộng đồng để thủ lợi riêng tư, từ phía cộng đồng hải ngoại, và cả lợi lộc từ phía việt cộng sẽ hoặc đang bang phát cho họ để họ sẽ thủ đắc, dù phe nào trắng trong cuộc đấu tranh Quốc-cộng.

….

Trong tình hình hiện nay, những hạng người trên nhìn thấy dường như Hoa Kỳ và vài nước đồng minh của Hoa Kỳ cố ý “bật đèn xanh” cho chế độ độc tài việt cộng tồn tại, họ phải cố làm sao chạy đua với thời cuộc, làm sao để quay ngược lại 180 độ từ “hô hào chống cộng” để biến thành “ủng hộ việt cộng” bằng những mánh khóe “lập lờ đánh lận con đen”, mà sẽ không bị  cộng đồng tỵ nạn cộng sản ở hải ngoại tẩy chai. Có như vậy mới mong được việt cộng thu nhận để chia ghế, chia tiền cho họ với “danh chánh ngôn thuận”, khi mà việt cộng tuyên bố “cải cách hay đổi mới chánh trị”, cho lập hội, cho biểu tình với hạn chế của đảng cộng sản Việt Nam, nhưngđang cộng sản vẫn ơ ngôi vị lảnh đạo.

Những tham vọng đó đã làm mờ mắt họ, đã xóa bỏ những mất mát, đau thương của họ do bọn cộng phỉ tặng cho khi còn ở trong nước, dưới sự cai trị dã man của chúng.

Họ không màn nghĩ đến người dân trong nước, từ ngày họ bỏ nước ra đi cho mãi tận đến ngày hôm nay, vẫn còn mang những nổi đau và mất mát giống như họ đã từng trải lúc còn kẹt tại Việt Nam, nhưng có phần trầm trọng hơn.

Tất cả những việc làm mà họ vì tiền tài, danh vọng quên đi tất cả, đã khiến cho họ ở trong mắt của những “người Việt Nam tử tế” (chữ của tiến sĩ Lưu Nguyễn Đạt, Việt Thức), là bọn người lưu manh tham lam đáng khinh bỉ.

Quốc Hận là niềm đau chung của dân tộc, là ngày mà từ đó giống nòi Việt Nam từ từ mất tên, nước Việt Nam hình cong chữ S đã bị bọn đại hán xâm thực theo kiểu tầm ăn dâu, cho đến khi nuốt trọn biến thành lảnh thổ của chúng vào năm 2020, theo hiệp ước bán nước Thành Đô do bọn việt cộng ký kết, dâng trọn nước Việt Nam cho tên bạn vàng trung cộng của chúng.

Cái công hàm bán nước của Phạm Văn Đồng theo lịnh của già Hồ và hiệp ước Thành Đô của bọn đảng cộng sản Việt Nam, đã được bạch hóa trên diển đàn Quốc Tế, không còn ai nghi ngờ gì nữa: “bọn cộng sản Việt Nam mà chúng ta gọi là việt cộng, đã và đang thực hiện việc bán nước cho kẻ thù truyền kiếp đại hán trung cộng”.

Người dân trong nước đã bị chúng cho ăn bánh vẻ quá nhiều, không còn tin tưởng vào những hứa hẹn, đổi mới hay cải cách gì của bọn việt cộng bán nước cầu vinh, qua rất nhiều cuộc biểu tình phản đối việt cộng buôn dân bán nước trong mấy năm qua, thì tại sao chúng ta là người Việt Tỵ Nạn cộng sản, đang sống lưu vong, không có lý do gì lại tin tưởng chúng ?

Mong rằng, chúng ta là những người Việt Nam đang sống đời lưu vong, không có gì ràng buộc với chế độ của xã nghĩa, hảy bỏ ngoài tai những lời ru ngủ chết người của việt cộng, và nhất là, dù bà con cật ruột hay bạn bè thân thích với bọn trở cờ, bọn hoạt đầu chánh trị, chúng ta hay tránh họ càng xa càng tốt, để khỏi lây nhiểm cái xú danh nhục nhã sau nầy là trở cờ, là phản bội, phản quốc khi đảng việt cộng đã bị tiêu diệt, nước Việt Nam trở lại là một nước Việt Nam độc lập Dân Chủ và Tự Do, không còn cộng sản.


Lão Ngoan Đồng.

Tháng 4 Quốc Hận 2015

Chú thích:

(*)

- Tập thể Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản tại Pháp : Paris tưởng niệm 40 năm Ngày Quốc Hận 30.04.1975

- Cộng Đồng Người Việt Quốc gia Tự Do tại Pháp Tổ chức. Vành Khăn Tang Cho 40 Năm Uất Hận 30-4-1975 / 30-04-2015

- Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn Cộng sản tại Vương Quốc Anh Biểu Tình Tưởng Niệm Quốc Hận lần thứ 40 tại London ngày 30.04.2015

- Hội Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản  Frankfurt ( Đức) và Phụ cận tổ chức biểu tình tưởng niệm Quốc Hận lần thứ 40 trước TLS Việt Cộng ngày thứ năm 30.04.2015

- Lễ tưởng niệm ngày quốc hận năm thứ 40 trên hàng không mẫu hạm uss midway ngày 26 tháng 4 năm 2015

- Cộng Đồng Úc Châu: 26 tháng 4 năm 2015 Biểu Tình Quốc Hận 30 tháng 4 năm 2015 trước toà đại sứ việt cộng tại Canbera

Và còn nhiều nữa, không kể hết được.

 (**)

-Nên chăng đổi tên đảng cộng sản (Lê Hồng Kim-BBC ngày 20-4-2015)

-Hòa hợp ở VN có cơ bản đã giải tỏa (BBC 20-4-2015)

-Không có ngược đải sau 30-4-75 (Phó giáo sư vũ quang Hiển-BBC 18-4-2015)

…..
Voi Bà Trưng cưỡi đi 'diễu binh' thời XHCN là 'thùng rác'    April 29, 2015 


SÀI GÒN (NV) .- Hai con voi giả để chị em Hai Bà Trưng cưỡi trong dịp nhà cầm quyền Việt Nam tổ chức “diễu binh mừng chiến thắng 30-4” tại Sài Gòn đang làm giới sử dụng mạng xã hội bình luận rôm rả.


Voi Bà Trưng cưỡi trong cuộc tập dượt “diễu binh” 30-4 “mừng chiến thắng” của CSVN là “thùng rác” có 4 bánh xe. (Hình: Facebook).

Tấm hình được phổ biến khá rộng rãi trên các mạng xã hội và Facebook mấy ngày nay trong số các hình chụp cảnh diễn tập. Không rõ là bà Trưng Trắc hay bà Trưng Nhị cưỡi trên con voi giả trong tấm hình này. Chỉ thấy cái đầu và cái vòi là giống đầu và ngà voi nhưng nhiều phần là giấy bồi hay giấy nhựa phết trên một cái khung gì đó. Phần còn lại, bốn chân voi không thấy, đúng ra 4 chân voi là 4 bánh xe. Thân voi thì cũng không thấy còn Bà Trưng ngồi trên cái ghế gần phía đuôi.
Nói tóm lại, voi bà Trưng cưỡi tham dự “diễu binh mừng chiến thắng 30-4” là con voi giả từ đầu tới chân. Có người tố cáo rằng con voi giả đưa Bà Trưng đi “diễu binh” là cái thùng rác của đội quân thu gom rác trong thành phố.
“Cái thùng rác này chắc made in China!”, một người bình luận.
“Bánh xe made in China chắc luôn”. Một người khác tên Tuan Phung viết.
“Phá hết rừng, thì về chặt cây ở Hà Nội. Voi giết hết rồi, giờ dùng voi bằng thùng rác. Bôi bác hết chỗ nói. Chẳng biết đây là sáng kiến của thằng mẹ rượt nào.” Một người bình luận trên Facebook.
“Kỷ lục thế giới”. Facebooker tên Vũ Xuân Phong viết.
“Là con người phải biết đúng sai, chẳng hiểu bọn công an có óc không hay trong hộp sọ toàn bã đậu? Chúng làm theo lệnh một cách ngu xuẩn và bất nhân.” Facebooker tên Van Son viết.
“Hồi trước 2 Bà dùng voi thật đâu có thắng được Mã Viện. Nếu 2 Bà dùng voi giả như bây giờ thì may ra Mã Viện lăn ra chết vì cười.” Một người bút danh Nam-Ky Nguyen bình luận.
“Cỡi voi thế nầy thì làm sao quýnh giặc ...đúng là con cháu trọng Lú”. Giac Huynh viết.

Người ta không rõ cuộc “diễu binh” nói trên tốn kém bao nhiêu ngàn tỉ đồng vì không thấy nêu ra con số khi “Ban tổ chức cấp quốc gia kỷ niệm các ngày lễ lớn” mở “họp báo quốc tế” ở Sài Gòn ngày 13 tháng 4, 2015 loan báo về “hoạt động kỷ niệm 40 năm ngày giải phóng miền nam, thống nhất đất nước”.
Theo sự loan báo, khoảng 6,000 người gồm đủ mọi thành phần được huy động tập dượt cho buổi “mít-tinh, diễu binh, diễn hành” ngày 30 tháng 4 từ quân đội cho đến công an, sinh viên học sinh và các đoàn thể ngoại vi của đảng CSVN. Địa điểm là trục đường Lê Duẩn, tức đường Thống Nhất cũ, phía trước dinh Độc lập và Nhà Thờ Đức Bà tại Sài Gòn.
Những ngày qua, có rất nhiều lời kêu ca vì nạn cấm đường kẹt xe gây ra bởi các cuộc tập dượt diễn hành liên tục rất nhiều tuyến đường quanh địa điểm tổ chức lễ. 
Cứ mỗi năm đến dịp 30-4, nhà cầm quyền CSVN cho guồng máy tuyên truyền đăng tải những bài viết ca ngợi chiến thắng, bôi bác quân dân miền Nam, tiếp tục khoét sâu thêm mãi hố chia rẽ lòng người. Luật hình sự CSVN điều 87 trừng phạt kẻ nào “phá hoại chính sách đoàn kết dân tộc...” thì bị phạt tù nhẹ từ 2 năm, nặng đến 15 năm tù.
Ngồi trong cuộc họp báo với một số quan chức khác, ông Huỳnh Vĩnh Ái, Thứ trưởng Bộ Văn Hóa- Thế Thao- Du Lịch CSVN nói rằng “Tinh thần của chính phủ là tổ chức trang trọng nhưng tiết kiệm”. Có thể vì chủ trương như thế nên Bà Trưng ngồi trên thùng rác tham dự “diễu binh, diễn hành” mừng chiến thắng

(TN)



CHƯỚNG VỌNG THÁNG TƯ
( tặng thi hữu SL.BHL.CN.ĐH.PQT )

nào ai đâu chiến hữu đến cùng ta
ai bụi biên cương chưa giũ sạch nếp chinh bào
ai bút mực giảng đường chưa mòn cơn gió bụi
ai trầm tư thương tưởng mảnh giang hà
Tháng Tư mê hỏang thức trong cơn chướng vọng...

sao không thắp giùm ta đuốc lửa đầu điếu thuốc
xin viết giùm ta câu cuối bài văn tế chúng sinh
cùng vét giùm ta mấy giọt rượu bám đáy bình
hãy đổ ngập thùng đàn... vỗ cho nát nậm, ngã cung thang chồm say lúy túy...

nào nhấp cạn đi nhìn nhau mãi làm chi, đứng dậy vươn vai ha hả rống gọi hồn non, vía nước
dạng chân rộng bước qua cửa càn khôn hẹp, khùng khục cười cho xương mục máu khô
lấy áo cơm kim tiền treo xó bếp, 
xếp lam y kinh kệ cất lầu chuông,
để mai sau sớm hú chiều tu, hóa tu hú mà thay chim gõ mõ
mong siêu độ cho những con vượn người thời đại ở mảnh đất bốn mươi năm cướp giật
bằng hữu ta đâu? chiến hữu ta đâu? còn nhìn nhau ngơ ngác làm gì?
hay anh hùng tận khí hùng chừ cũng tử!
hay sức tàn lực cạn lệ khô máu đặc, khóc không xong cười không nổi với đãi bôi nhân thế
hắt đáy hào sâu óan hờn thân vong quốc, chôn lấp hào hùng lạc khí vực trầm luân
rót chén cương thường mời tử sĩ, những kẻ không về sau cơn bão Tháng Tư
cất giọng bi hùng ngâm khẩu khí thi, vận mảnh dư đồ lấp che cơn cực bỉ
trèo lên non ngất ngưỡng say; tay bứt trăng mờ che mối nhục, 
xé một mảnh mặt trời hừng hực châm hùng chí tinh anh
mê mê tỉnh tỉnh thực thực hư hư
nhìn bóng nhạn sa cơ ngỡ trầm ngư lạc nẽo
nghe tiếng vượn hú rừng hoang ngỡ tiếng lê dân rên xiết trong tù, ngày đất nước vá hai phần làm một

Tháng Tư mùa gió chướng
gió trên ngàn âm u tựa tiếng sói tru, nghe tưởng dưới chân Tháp Po Nagar dân Hời rủa...
người xưa đâu? người nay đâu?
lại đây, cùng ta xếp lá rừng làm bậc vói đỉnh Cao nguyên
hốt bọt bể đắp tượng ngút đầu non Hồng Lĩnh, Thái Bình nguồn
quết phù sa bến Hương giang thay mực viết lời nguyền tru diệt lũ âm binh treo trên núi Ngư
tách rể lục bình vàm Tiền, sông Hậu, Cửu Long mà tết bím đuôi sam
moi tam muội hỏa dưới bồ đòan lên mà đốt hình nhân thế mạng
cầu siêu cho quân Hán Tàu xâm lược, cùng cộng nô lũ sâu bọ làm người
gióng ba hồi Bát Nhã Lăng Nghiêm rúng động Ải Nam Quan, chít khăn tang quàng dư ảnh Trấn Gia ĐịnhSaigon
tế cáo với anh linh tiền nhân mở đường khai bưng lập ấp
siêu độ cho oan hồn chiến sỹ vô danh tuẫn mạng chốn sa tràng

tháng tư mùa Chướng Vọng! 
tháng tư sầu lưu vong...
gọi bằng hữu, réo anh hùng hào kiệt ngày nào
hãy còn nghênh ngang trên án thư nghiên mực
hay đã trầm mình cùng cốc ẩn cư
sá chi mà chẳng giúp một tay
hái sao ngày nhật thực làm đèn, trải trăng đêm ba mươi làm chiếu
cùng ta...
say một trận rồi ngủ vùi một trận, Quên không xong thì lấy Nhớ gối đầu nằm!

hòanghoalũng April292015.Dzuylynh




Mầu Cờ Trong Đêm


Tôi đi bên phố không cờ
Chỉ có cơn gió phần phật những cành cây bên đường
Những cánh lá không mầu vàng không đỏ
Đang trổ mầu xanh tươi thắm
Chiều nay vững vàng không rụng

Tôi đi giữa phố không ai qua lại
Chỉ một người già nằm co trong góc hiên
Không biết Bắc hay Nam vì đang trùm khăn kín mít
Chân tôi vẫn bước
Dù không biết người đó có còn hơi thở

Tôi đi dưới bầu trời xám
Những giọt mưa lất phất như kéo về từ một nơi thật xa
Mang theo cơn lạnh bất thường cuối tháng tư
Cái tháng bao giờ cũng ướt sũng chảy ngược vào trong thân xác
Đã bốn mươi năm

Đường xá không cờ nhưng sao trong tôi không bao giờ lá cờ cũ ngưng bay
Hôm nay tôi muốn nhìn thấy thêm mầu xanh trên nền vàng rực rỡ
Muốn thấy những mầu đỏ đốt sáng rực hồng như ánh nắng bình minh
Muốn người nằm co hãy bật dậy, hét to hai chữ “còn đây”
Thậy vậy, chúng tôi vẫn còn đây!

Chiều sắp đem về đêm tối
Lá đang nhuộm mầu đen thẫm nhưng gió càng mạnh hơn
Lá như đang vùng vẫy muốn thoát khỏi những cành cây nghiêng ngửa
Cây cũng nghiêng ngửa như muốn bay lên trời cao
Người nằm co đã đứng dậy bước xiêu vẹo trong cơn gió bạt
Tóc và râu bạc phơ đành nương theo chiều gió lộng
Đi đâu
Về đâu

Tôi gõ cửa nhà em trong lòng phố vắng
Căn nhà thật xa chỉ còn trong trí tưởng
Những khớp ngón tay rơi vào hư không
Nhẹ như hơi thở ngày em nằm yên nghỉ dưới lòng biển sâu
Đêm đã lại về như đã về bao năm trước
Em còn mãi trong gió đêm, thì thầm trong bóng đen của linh hồn chúng ta
Sống và chết, cùng về trong phố vắng chiều tan

Trong đêm khuya buốt lạnh và đen tối
Mầu xanh của những chiếc lá đã hết
Mầu xanh của lá cờ đã hết
Mầu hồng rực của lá cờ đã hết
Mầu vàng đã hết
Tôi đắp lên người già co ro, lên tôi
Mảnh vải cờ đã cũ
Không mầu
Nhưng ấm
Để qua đêm


Bùi Song
Phỏng vấn Đại Lão HT Thích Quảng Độ về GHPGVNTN 40 năm qua



000_Del219510(1).jpg

Trong loạt bài Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam ký ức 40 năm, thông tín viên Ỷ Lan phỏng vấn Phỏng vấn Đức Tăng Thống Thích Quảng Độ từ Thanh Minh Thiền Viện Sài Gòn.

Ỷ Lan: Ngưỡng bạch Đức Tăng Thống, Đài Á châu Tự do mở mục Ký ức 40 Năm đánh dấu ngày chiến tranh chấm dứt 30 tháng Tư năm 75. Kính xin Đức Tăng Thống một lời tổng kết về tình hình Phật giáo nói chung và Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất nói riêng tại Việt Nam 40 năm qua?
 
ĐTT Thích Quảng Độ : Ba mươi tháng Tư 1975 Cộng sản đã cưỡng chiếm Miền Nam Việt Nam. Toàn dân Việt Nam bị nô lệ hoá về một chính sách phi nhân, tàn bạo, hận thù và bất bao dung tôn giáo. Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất chúng tôi cũng bị tước đoạt pháp lý 2000 năm, các vị lãnh đạo Giáo hội bị đàn áp khốc liệt, 12 Tăng Ni chùa Dược Sư đã tự thiêu. Hoà thượng Thiện Minh bị đánh chết trong nhà tù.
Bản thân tôi và Đệ tứ Tăng Thống cũng bị lưu đày về quê quán. Lý tưởng của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất vẫn tồn tại trong quần chúng Phật tử.
Do đó năm 1981 Cộng sản phải lập ra “Giáo hội Phật giáo Việt Nam”, một Giáo hội thừa sai của Đảng, công cụ của Nhà nước do sự chỉ đạo của Ban Tôn giáo Chính phủ và Mặt trận Tổ quốc Việt Nam.
Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất chúng tôi không những bị tước đoạt pháp lý, mà tất cả cơ sở của Giáo hội đều bị Nhà nước cướp đoạt, giao cho Giáo hội thừa sai này. Nhiều Phật tử đã tự thiêu phản đối để bảo vệ Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, phản đối việc bán đứng lãnh thổ lãnh hải, tài nguyên của cha ông cho Trung Cộng, như Phật tử Hạnh Minh Hồ Tấn Anh, Nguyên Lạc Phạm Gia Bình, Đồng Xuân Lê Thị Tuyết Mai, v.v…
Nhưng Nhà nước đã thất bại, Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất chúng tôi vẫn uy dũng tồn tại trước sự đàn áp khốc liệt này. Phật tử khắp nơi bị Công an mời “làm việc”, buộc cam kết từ bỏ Giáo hội, nếu không con cái sẽ không được đi học, vợ chồng không được làm ăn, gây khốn đốn cho nhiều gia đình Phật tử. Nhưng họ vẫn kiên cường bám sát đường lối của Giáo hội, duy trì pháp lý 2000 năm của Phật giáo Việt Nam.
Dưới sự đàn áp đó, bốn mươi năm qua Giáo hội và Phật tử đã chịu đựng, kiên trì đòi lại pháp lý cũng như đòi tự do, dân chủ và hạnh phúc cho 90 triệu dân Việt Nam. Cương quyết chống nội xâm và ngoại xâm để bảo vệ đạo pháp, dân tộc, đất nước của cha ông.

Ỷ Lan : Kính xin Đức Tăng Thống cho biết cảm xúc hay cảm giác về ngày 30.4.1975, khi bộ đội Bắc Việt tiến chiếm Saigon ? Có nguồn tin nói rằng chư Tăng Ni đại biểu GHPGVNTN đã xuống đường đón rước bộ đội Bắc Việt, hoặc tin chùa Ấn Quang tổ chức lễ Sinh nhật ông Hồ Chí Minh với hàng chục nghìn Phật tử tham dự, sự kiện này đúng không, bạch Đức Tăng Thống?

ĐTT Thích Quảng Độ : Thưa hoàn toàn là sai. Đó chỉ là luận điệu tuyên truyền của những kẻ phá hoại nhằm đánh lừa quần chúng trong và ngoài nước mà thôi.
Thứ nhất là vào tháng 5 năm 1975, sau khi Cộng sản cưỡng chiếm Miền Nam, Viện Hoá Đạo đã họp tại chùa Ấn Quang để bàn việc tổ chức Đại lễ Phật Đản và thảo luận về đường hướng sinh hoạt của Giáo hội trong tình hình mới.
Bên ngoài chùa Ấn Quang lúc ấy đồng bào tụ tập rất đông. Lợi dụng cơ hội này những kẻ thủ đoạn đã sách động quần chúng biều tình, hoan hô Hồ Chí Minh, hoan hô Cách mạng thành công.
Nên nhớ bản thân Viện Hoá Đạo không có một thông tư, thông cáo nào kêu gọi xuống đường biẻu tình. Đồng thới tất cả thành viên lãnh đạo Viện Hoá Đạo không một ai tham dự cuộc biểu tình này cả. Như vậy làm gì có cái chuyện Viện Hoá Đạo tổ chức xuống đường biểu tình, hoan hô như họ đã tuyên truyền?
Thứ hai, là việc Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất đã tổ chức lễ sinh nhậtt của ông Hồ Chó Minh, cũng là một sự xuyên tạc trắng trợn, cũng là sự bịa đặt. Hoàn toan không có chuyện đó. Họ làm như thế là để giảm uy tín của Giáo hội.
Trước hết là Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất tổ chức Đại lễ Phật Đản hằng năm, chứ không có tổ chức bất cứ sinh nhật của một nhân vật nào, kể cả các vị Tăng Thống.
Thứ nữa, là khuôn viên chùa Ấn Quang không chứa nổi 500 người. Vậy thì làm sao có cả hàng chục nghìn người tham dự được ? Bây giờ chùa Ấn Quang vẫn còn đó, khuôn viên chùa vẫn thế thôi. Bởi vì nó không còn đất mở rộng nữa. Hoàn toàn là chuyện bịa đặt thôi.
Viện Hoá Đạo không hề làm cử chỉ gì, tán thán nào, hay là bày tỏ ý kiến của mình trong cái việc lễ này cả. Từ trước nay vẫn thế. Như vậy làm sao mà nói Giáo hội đứng ra tổ chức hay tham dự ? Hoàn toàn một sự đặt chuyện bịa đặt, xuyên tạc mà thôi, chụp mũ…
Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất bác bỏ tất cả các lập luận này.
Khi đó tôi là Tổng Thư Ký Viện Hoá Đạo, tôi xác nhận một lần nữa, là không bao giờ Giáo hội từ trước nay, không bao giờ Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất tổ chức bất cứ một lễ lớn hay nhỏ vào cái dịp kỷ niệm ngày sinh nhật ông Hồ Chí Minh cả. Có thể đây là lần cuối cùng tôi xin xác nhận như thế để cho dư luận trong và ngoài nước biết.

Ỷ Lan : Ngưỡng bạch Đức Tăng Thống, bốn chục năm trước lập trường của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất là như vậy. Nhưng bốn chục năm sau thì lập trường của Giáo hội như thế nào?

ĐTT Thích Quảng Độ : Phật tử cũng như dư luận trong và ngoài nước đều biết hết lập trường của Giáo hội từ trước đến giờ không bao giờ thay đổi. Trước sao thì nay vậy, nhất định không bao giờ thay đổi. Trừ khi mà đất nước có chuyển biến rất lớn, thay đổi. Trong hoàn cảnh đó Giáo hội cũng phải thay đổi.
Bây giờ đất nước chưa có cái gì chuyển biến lớn cả, thì Giáo hội vẫn cứ cái lập trường của mình. Giáo hội sống chung với dân tộc đây. Từ ngàn xưa chứ không phải bây giờ. Dân tộc thế nào thì Giáo hội vẫn chịu thế. Dân tộc sướng thì Giáo hội sướng, mà dân tộc khổ thì Giáo hội cũng chịu khổ với dân tộc.
Nói nôm na khi nào dân tộc Việt Nam hiện giờ mà có được nền dân chủ, tự do như các quốc gia tiến bộ trong thế giới, thì Giáo hội sẽ phải hoạt động theo đúng. Nhưng mà hiện giờ thì bao nhiêu chục năm nay, kể từ 75 đến giờ, dân tộc Việt Nam chưa có một nền dân chủ thực sự mà người ta mong muốn.
Toàn dân vẫn còn sống dưới một chế độ độc tài toàn trị. Như vậy Giáo hội không thê tách rời cuộc sống của nhân dân. Chừng nào mà dân tộc được dân chủ tự do thì Giáo hội sẽ… chưa có thì Giáo hội vẫn phải vận động làm thế nào cho có dân chủ tự do như các nước tự do tiến bộ trên thế giới. Chừng nào cái đó chưa đạt được, thì lập trường Giáo hội, từ sau 75 vẫn trước sau như một không thay đổi.

Ỷ Lan : Xin cám ơn Đức Tăng Thống Thích Quảng Độ.


Cờ Việt Nam Cộng Hoà vừa được công khai xuất hiện tại buổi lễ kỷ niệm 60 năm Hội nghị cấp cao Á Phi hôm 24/4/2015.

Chủ tịch Sang chụp ảnh dưới lá cờ vàng ba sọc đỏ


Ảnh: AACC2015.id
Lá cờ vàng ba sọc đỏ, đại diện cho chính thể Việt Nam Cộng Hoà vừa được công khai xuất hiện tại buổi lễ kỷ niệm 60 năm Hội nghị cấp cao Á Phi hôm 24/4/2015.
Đây là một hội nghị quốc tế diễn ra ở thành phố Bandung, Indonesia có sự tham dự của chủ tịch nước Trương Tấn Sang cùng với các nhà lãnh đạo đại điện cho 109 quốc gia hai châu lục.


Hình ảnh được đăng trên website hội nghị cho thấy, trong buổi lễ lá cờ vàng ba sọc đỏ được trang trọng đứng chung với lá cờ của nhiều quốc gia khác.
Chủ tịch Trung Cộng Tập Cận Bình. Ảnh: AACC2015.id
Không rõ vô tình hay cố ý, ban tổ chức đã sắp xếp cờ Việt Nam Cộng Hoà đứng gần sát với lá cờ đỏ sao vàng của nước Cộng hoà Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam hiện nay.
Chủ tịch Trương Tấn Sang cùng lãnh đạo 109 quốc gia đứng trước các lá cờ để tham gia nghi thức chụp ảnh lưu niệm.
Bản tin trên đài Tiếng nói Việt Nam cắt bỏ phần ảnh có lá cờ vàng ba sọc đỏ.
Dù vậy, khi đưa tin về sự kiện này, truyền thông nhà nước Việt Nam đã cắt bỏ những bức ảnh có sự xuất hiện của lá cờ vàng ba sọc đỏ.
Sau năm 1975, những biểu tượng liên quan đến Việt Nam Cộng Hoà luôn là điều tuyệt đối cấm kỵ đối với các lãnh đạo cộng sản. Điển hình gần đây nhất là trường hợp anh Nguyễn Viết Dũng đã bị CA Hà Nội khởi tố hình sự vì mặc quân phục và đeo biểu tượng người lính Việt Nam Cộng Hoà.
Do đó, hình ảnh nước chủ nhà Indonesia công khai treo biểu tượng Việt Nam Cộng Hoà tại một nghi lễ quốc tế cấp cao chính là một gáo nước lạnh đối với nhà cầm quyền CSVN.
Chủ tịch Sang chụp ảnh dưới cờ vàng. Ảnh: AACC2015.id
Hội nghị Á Phi hay còn được gọi là Hội nghị Bandung được diễn ra lần đầu tiên vào năm 1955 theo sáng kiến của Indonesia. Đây được coi là cuộc gặp gỡ quy mô lớn đầu tiên giữa các quốc gia châu Á và châu Phi tại thời điểm vừa giành được độc lập.
Tại hội nghị cách đây 60 năm, cả hai phía Việt Nam Cộng Hoà và Việt Nam Dân chủ Cộng Hoà đều có mặt tham dự.
Để xem thêm các hình ảnh về buổi lễ kỷ niệm 60 năm Hội nghị cấp cao Á Phi, bạn đọc có thể vào website hội nghị tại địa chỉ: http://www.aacc2015.id/?lang=en&p=photo

4/29/2015

Tưởng Niệm 30 Tháng Tư 2015








để tri ân những người chiến sĩ anh hùng Việt Nam Cộng Hoà vị quốc vong thân
để tưởng nhớ những người Việt Nam đã ra đi tìm đường Tự Do, đã yên nghỉ trong lòng Đại Dương
để không quên những người dân Việt Nam còn đang sống trong địa ngục của cộng sản Việt Nam 

một ngày tang thương cho toàn dân tộc Việt Nam 


CẦU MONG CHO QUÊ HƯƠNG VIỆT NAM NGÀY MAI KHÔNG CÒN CỘNG SẢN







dv
CSVN phản đối Canada về 'luật 30/4'

24 tháng 4 2015


    Bộ trưởng Quốc phòng kiêm Bộ trưởng Đa văn hóa Canada Jason Kenney ủng hộ luật S-219

    Việt Nam triệu Đại sứ Canada tại Việt Nam để phản đối Canada thông qua đạo luật S-219 xem ngày 30/4 là “Ngày hành trình tìm tự do”.

    Hôm 22/4, dự luật này được chính phủ Canada công nhận.

    Bộ Ngoại giao Việt Nam hôm 24/4 nói đây là đạo luật “hoàn toàn sai trái, chứa đựng nhiều nội dung xuyên tạc lịch sử”.

    “Việt Nam kiên quyết phản đối việc Canada thông qua đạo luật này,” người phát ngôn Lê Hải Bình tuyên bố.

    Hà Nội nói đã triệu Đại sứ Canada tại Việt Nam để phản đối hôm 24/4.

    Ông Lê Hải Bình nhấn mạnh: “Đây là bước lùi trong quan hệ giữa hai nước, gây ảnh hưởng tiêu cực tới quan hệ đang phát triển tốt đẹp giữa Việt Nam và Canada, xúc phạm tình cảm của nhân dân Việt Nam cũng như một bộ phận lớn cộng đồng người Việt tại Canada.”

    Đạo luật “Ngày hành trình tìm tự do” do một người gốc Việt, Thượng nghị sĩ Ngô Thanh Hải thuộc Đảng Bảo thủ Canada đại diện cho tỉnh bang Ontario, giới thiệu ra Thượng viện năm 2014.

    Luật này muốn Canada lấy ngày 30/4 để ghi nhớ việc Canada đón nhận hàng ngàn thuyền nhân Việt Nam sau 1975.

    Bộ trưởng Quốc phòng Canada Jason Kenney nói ngày 30/4 “sẽ mang đến cho người dân Canada một cơ hội để nghĩ lại cuộc hành trình của hơn 60.000 người tị nạn Việt Nam đến Canada”.
Đạo Luật S-219: Bản Cáo Trạng dành cho người Cộng Sản Việt Nam

Nguyễn Ngọc Sẵng



“…Đạo luật S-219 là một thắng lợi không những của người tranh đấu ở hải ngoại, mà cũng là thắng lợi của những nhà tranh đấu và đồng bào trong nước. Vì đó là Bản Cáo Trạng mà người cộng sản không thể nào chối cãi được, kèm theo những chứng tích của thuyền nhân tại Mã Lai…”
 

ngothanhhai04
Peter Van Loan ( House Leader ); Mark Adler MP-co sponsor S-219; Governor General David Johnston; Claude Carignan, Senator and Leader of the Government in the Senate; Sen. Thanh Hai Ngo

Thưa quí vị,

Hôm qua ngày 23 tháng tư năm 2015, dự luật S-219 đã trở thành đạo luật và được vị Toàn Quyền Canada, đại diện Nữ Hoàng ký và ban hành.
Có lẽ chúng ta cũng nên quên đi những tranh luận, nhiều lúc, một số người có những lời lẽ nặng nề với người đề xướng dự luật, Thượng Nghị Sĩ Canada gốc Việt, ông Ngô Thanh Hải. Quên đi để đừng tạo thêm rạn nứt giữa những người tranh đấu cho tự do, dân chủ cho đồng bào nơi quê nhà. Quên đi để cùng nhau hướng về đồng bào ruột thịt thân yêu đang chịu cay đắng, nghèo khó, bị mất nhà cửa ruộng đất đang lâm cảnh màng trời chiếu đất nơi đầu đường, xó chợ ở quê nhà. Quên đi để người cộng sản biết rằng khối người tranh đấu hải ngoại tranh cãi quyết liệt, nhưng họ vẫn đặt quyền lợi của quốc gia, dân tộc trên hết. Khác với người cộng sản đấu đá nhau quyết liệt vì quyền lợi cá nhân và phe nhóm họ.

Đạo luật S-219 là một thắng lợi không những của người tranh đấu ở hải ngoại, mà cũng là thắng lợi của những nhà tranh đấu và đồng bào trong nước. Vì đó là Bản Cáo Trạng mà người cộng sản không thể nào chối cãi được, kèm theo những chứng tích của thuyền nhân tại Mã Lai, Nam Dương, Phi Luật Tân. Đó là những bằng chứng hùng hồn về những vi phạm thô bạo về nhân quyền, tự do, dân chủ khi họ cai trị Việt Nam.

Đạo luật được ban hành từ quốc gia đã từng tham gia vào Ủy Ban Kiểm Soát Đình Chiến Việt Nam, quốc gia từng được xem như là nước trung lập thì làm sao người cộng sản Việt Nam chối cải, chạy tội được sau khi chế độ sụp đổ và bị người dân Việt Nam kiện họ ra toà án quốc tế.

Đây là bản cáo trạng hùng hồn về những hành vi tàn bạo của họ khi họ kiêu hãnh với chiến thắng và xem người bại trận, dân chúng miền Nam như cỏ rác, dân thuộc địa nên người thắng trận có toàn quyền làm điều gì họ cần, họ muốn bất chấp luật lệ và đạo lý tối thiểu của con người. Họ hả hê đem người thua trận đi cầm tù, họ chiếm đoạt của cải, tài sản người miền Nam, đuổi người miền Nam lên chốn rừng thiêng nước độc sinh sống để lấy nhà cửa, ruộng vườn chia cho bọn họ, gia đình, thân nhận họ từ miền Bắc tràn vào chiếm.

Tiếng oán than ngút trời, nước mắt người miền Nam ướt đất, không nổi oan khiêng nào sánh nổi. Sau khi vơ vét tràn túi, đầy nhà, họ xây cung đình, sống xa hoa như bậc đế vương thời phong kiến, kể cả những lãnh tụ các nước tư bản giàu có cũng không có được cuộc sống, gia sản như họ. Những người cùng đinh, khố rách bỗng chốc trở thành đại tư bản, thì thử họi người dân bị cướp bóc đến ngần nào, đến bậc nào.

Người dân vô cùng cực khổ để tạo được cái ao, miếng vườn, chúng đem quân tới đánh chiếm, rồi Đoàn Văn Vương, chủ mảnh đất tạo bằng mồ hôi, nước mắt của vợ con, anh em bỗng chốc mất sạch và vô tù. Trời Phật Chúa nào dung tha họ được.

Vợ chồng con cái anh chị Nguyễn Trung Can, Mai Thị Kim Hương chỉ có ngôi nhà nhỏ tạm mưa trú nắng tại Thạnh Hoá, Long An, nhưng ở nhằm vị trí tốt chúng cũng không tha. Ngày 14 tháng 4 năm 2015 một lực lượng cưỡng chế hùng hậu đến giật sập nhà để chiếm đất. Cả xóm không thể nén nổi uất hận, họ liều chết, dùng bom xăng và axit để tự vệ, để giữ ngôi nhà lá xiêu vẹo để còn có chỗ che nắng che mưa. Tất cả đều bị CA đánh đập tàn tệ trong lúc bắt giữ. Đến ngày 15/4/2015, ít nhất 7 dân oan hiện vẫn đang bị nhà cầm quyền CSVN giam giữ gồm có: Phùng Thị Ly, Nguyễn Trung Can, Mai Thị Kim Hương, Phùng Văn Tuân, Nguyễn Trung Tài, Nguyễn Trung Linh, Mai Văn Đạt. Toàn bộ căn lều tạm bợ của vợ chồng ông bà Nguyễn Trung Can, Mai Thị Kim Hương đã bị thiêu rụi. Hiện CA đã dùng tôn quây xung quanh, bít toàn bộ lối ra vào. (theo Dân Làm Báo).

Không còn cảnh nào trên thế gian nầy tàn bạo hơn cảnh này!!

Thượng Nhị Sĩ Ngô Thanh Hải đau lòng với nỗi đau của đồng bào, tôi nghĩ ông âm thầm soạn thảo dự luật không phải để hàng năm tới ngày 30 tháng Tư đem ra kỷ niệm, than khóc rồi về, thế là xong một năm. Năm sau đem ra diễn lại. Không, ông không làm việc vô nghĩa đó, mà dụng ý sâu sắc của ông là tạo nên một đạo luật quốc gia để ghi lại tội ác của người cộng sản để chính đạo luật đó là bản cáo trạng kết tội mà người cộng sản không thế nào phủ nhận được. Vì việc lớn nên ông kiên nhẫn nghe không biết bao nhiêu ngôn từ không phù hợp từ một số người mà không hề phản ứng, dù ông có đủ phương tiện làm những người nầy chấm dứt những phỉ  báng đó. Ông Hải không muốn làm rạn nứt thêm tình đoàn kết giữa những người tranh đấu, điều đó vô cùng bất lợi cho chúng ta, tôi nghĩ.

Cũng chính vì vậy mà người cộng sản phản ứng rất quyết liệt. Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng gởi thơ phản đối đến Thủ Tướng Harper của Canada; họ triệu Đại sứ Canada tại Việt Nam để phản đối Canada thông qua đạo luật S-219 xem ngày 30/4 là “Ngày Hành Trình Đến Tự Do”. Họ vung tiền ra mướn những nhóm vận động hành lang (lobby) chuyên nghiệp để thuyết phục quốc hội Canada đừng thông qua dự luật; họ tập họp nhóm Canada thân cộng vào quốc hội để phản bác dự luật, nhưng lẽ phải bao giờ cũng được tôn trọng từ những người văn minh, xã hội văn minh.

Chỉ trong vòng vài ngày tới đây thôi, tin vui này sẽ loan truyền đi khắp năm châu. Câu hỏi mà tôi xin mạo muội nêu lên là: Canada làm được, còn Mỹ, Âu Châu, Úc Châu thì sao? Những người tranh đấu trong và ngoài nước hy vọng thấy được từ ngữ YES, WE CAN từ quí vị.

Đây cũng là lúc những gia đình có người vượt biên, vượt biển chết, mất tích đứng ra thành lập Hội Nạn Nhân Cộng Sản, sưu tập bằng chứng để kiện cộng sản Việt Nam ra toà án quốc tế vì chánh sách vô nhân đạo của họ gây ra cái chết của thân nhân mình.

Đồng bào quốc nội đang kiên cường đứng lên bức xiềng xích cộng sản để giành lại tự do, dân chủ và quyền làm người. Đồng bào hải ngoại phải quyết liệt hơn nữa để không phụ lòng tin yêu của đồng bào quê nhà.

Nguyễn Ngọc Sẵng

Canada Chống Cộng Bằng Luật

Vi Anh
29/04/2015
 
 
Nhơn mùa Quốc Hận, Tháng Tư Đen của người Việt tỵ nạn CS, do vận động của một người Canada gốc Việt hiện làm thượng nghị sĩ của Quốc Hội nước Canada, TNS Ngô thanh Hải, được lưỡng viện Quốc Hội Canada thông qua, lãnh đạo quốc gia Canada ban hành đạo luật với số S-219, danh xưng “"Journey to Freedom Day" (Ngày Hành trình Đến tự do).

Đây là một đạo luật từ hình thức đến nội dung, có tính cưỡng hành của luật pháp, chớ không phải một quyết nghị (resolution) hay tuyên ngôn (proclamation) chí có giá trị khuyến nghị. Trong quá trình đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền VN, trong những bằng chứng tội ác của CSVN làm cho dân chúng VN đi tỵ nạn CS hai triệu người, chết cả nửa triệu người trên biển cả, có thể nói đây là một văn kiện pháp luật cao nhứt, do một siêu cường như Canada lần đầu tiên thực hiện và công bố.

Nên Đảng và Nhà Nước CSVN chống đối quyết liệt. Khi luật này còn là dự luật, hồi tháng 12 năm ngoái, Thủ tướng VNCS Nguyễn Tấn Dũng viết thư trực tiếp cho Thủ tướng Canada Stephen Harper để bày tỏ quan ngại. Ngay sau khi Canada ban hành đạo luật, ngày 24/4/2015 Bô Ngoại Giao VNCS ở Hà nội triệu Đại sứ Canada tại Hà nội đến Bộ để phản đối, nói đây là đạo luật “hoàn toàn sai trái, chứa đựng nhiều nội dung xuyên tạc lịch sử”. Còn phát ngôn viên Lê Hải Bình của CSVN lồng lộng lên nói “Việt Nam [CS] cương quyết phản đối việc Canada thông qua đạo luật này “Đây là bước lùi trong bang gao giữa hai nước,v.v...”

Như đã biết dự luật tiên khởi do TNS Hải nạp có tên “Ngày tháng Tư đen”, đánh dấu ngày miền Nam Việt Nam “rơi vào tay chế độ cộng sản độc tài và áp bức.” Ý hướng của tác giả và những đồng viện đồng tác giả là dùng luật này để ghi nhớ, cám ơn nhân dân và chánh quyền Canada đã dang tay ra cứu khổn phò nguy, tiếp nhận, giúp người Việt ty nạn CS tìm tự do, đón nhận hàng ngàn thuyền nhân Việt Nam sau 1975 đến Canada an cư lạc nghiệp.

Nhưng như mọi đạo luật qua tiến trình lập pháp, luôn có sửa đổi tên luật, chữ dùng, nội dung khi thảo luận biểu quyết. Quốc Hội lưỡng viện Canada đổi tên dự luật “Ngày tháng Tư đen”, thành “ Ngày Hành trình đến tự do” và cho số trước tịch là S-219. Bộ trưởng Quốc phòng Canada Jason Kenney nói luật ngày 30/4 “sẽ mang đến cho người dân Canada một cơ hội để nghĩ lại cuộc hành trình của hơn 60,000 người tị nạn Việt Nam đến Canada.”

Nhưng trong chánh trị xứ tự do, dân chủ như Mỹ, Canada việc gì lớn liên quan đến nhiều người đều có thể thành vấn đề tranh luận. Vì đa số người Việt ty nạn CS trong đó có người Canada gốc Việt coi ngày 30 tháng Tư là ngày Quốc Hận, Tháng Tư là tháng Tư Đen, mà Thượng Viện biểu quyết dưới cái tên 30/4 là “Ngày Hành Trình Đến Tự do”, nên có một số người gốc Việt tỵ nạn CS dị ứng.

Nhưng dù TNS Ngô thanh Hải lấy tên dự luật là “Ngày tháng Tư đen”, nhưng Quốc Hội Canada chính là cơ quan làm luật này, dùng chữ trong luật này, sấp xếp nội dung, hình thức của đạo luật là của Quốc Hội Canada. TNS Ngô thanh Hải chỉ là một thượng nghị sĩ thôi, chỉ một lá phiếu thôi, một tiếng nói thôi không thể ngăn cản Quốc Hội trong biểu quyết đổi tên dự luật được.

Nhưng khi luật được biểu quyết thông qua, ban hành rồi và thấy CSVN phản ứng quyết liệt mới thấy cái khéo của những thương nghị sĩ có lập trường chống Cộng sản trong Thượng Viện Canada, trong đó có TNS Ngô thanh Hải. Cái khéo lập pháp ấy giống cái khéo léo của anh chị em dân cử Mỹ gốc Việt trước đây đã tương kế tựu kế để né tập tục ngoai giao của liên bang Mỹ, để chánh quyền tiểu bang, chánh quyền địa phương quận hạt, thành phố Mỹ nay lên một trăm mấy chục đơn vị đã thực chất thừa nhận quốc kỳ VNCH nhưng với danh nghĩa là di sản văn hoá, là biểu tưọng tự do, dân chủ của người Mỹ gốc Việt, trong khi chánh quyền liên bang Mỹ bang giao với VNCS, thừa nhận cờ của VNCS.

Nếu cứ giáo điều nghe Khổng Tử dạy rằng, chánh danh mới thành đạo thì chúng ta chưa có quốc kỳ VNCH phất phới tung bay ở Mỹ như bây giờ. Và nếu TNS Ngô thanh Hải không uyển chuyển, theo một cách nói khác (une autre facon de parler) của đa số đồng viện, thì tội ác của CS làm cho dân Việt bỏ nước ra đi chết hơn nửa triệu người không vào được nền luật pháp của nước Canada.

Chớ nếu những dân cử gốc Việt và những đồng viện người Mỹ không uyển chuyển, không tương kế tựu kế, không khéo léo tránh né tập tực ngoại giao của liên bang Mỹ thì quốc kỳ VNCH nền vàng ba sọc đỏ không được chánh quyền của phân nửa dân số Mỹ thừa nhận và thực tế lùa cờ của VNCS vào trong khuông viên bên trong 2 toà tổng lãnh sự và toà đại sứ như con dán ngày đâu.

Nếu đòi hỏi những vi đại diện dân cử cấp quốc gia như Canada, trong đó có một số vị nguồn gốc sắc tộc khác của một nước biếu quyết một luật hận thù đối với một nước mà nước ấy có bang giao, giao thương là một điều không tưởng.

Trái lại uyển chuyển, tương kế tựu kế, như quí anh chị em dân biểu, nghị viên, ở Little Saigon tạo thành phong trào cờ vàng ở Mỹ, như TNS Ngô thanh Hải vận động Thưọng Viện ra luật nhớ ngày 30/4 là Ngày Hành trình Đến Tư do "Journey to Freedom Day" là ngày Canada tiếp nhận 60.000 người Việt tỵ nạn CSVN, làm cho người dân Việt phải liều mình bỏ nước, bỏ nhà ra đi tìm tữ do, chết cả nửa triệu người là một chứng tích tôi ác của CSVN, một tội ác của CSVN đi vào luật pháp của Canada, vào chánh quyền Canada, vào văn khố quốc gia Canada.

CSVN luôn tuyên truyền quốc nội, lẫn quốc ngoại, 30/4 là ngày “giải phóng Miền Nam, Thống Nhứt đất nước” trong khi nhân dân và chánh quyền Canada nói bằng luật pháp đó là ngày nhân dân VN bỏ đất nước ra đi tìm tự do được Canada tiếp nhận. Đó là Canada tạt nước lạnh buốt vào CSVN. Ý nghĩa chống Cộng, tố Cộng của đạo luật S-219, gọi là “"Journey to Freedom Day" (Ngày Hành trình Đến tự do) rất rõ ràng. Nó diễn đạt theo kiểu “ tích cực” như những nhà đấu tranh chánh trị thức thời trên thế giới trong đó có người Mỹ, Việt ít dùng chữ “chống Công” mà gọi là đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền VN. Cách nói sau này tích cực hơn, xây dựng hơn, thuyết phục hơn. Nhưng thực tế rất chống Cộng vì ở đâu có tự do, dân chủ, nhân quyền là không có CS, vì tự do, dân chủ, nhân quyền là khắc tinh, là huỷ thể của dộc tài dười mọi hình thức trong đó có độc tài CS./. (VA)
Cục lưu trữ VN xác nhận: 
Hồ Chí Minh chính là thiếu tá Hồ Quang trong quân đội Trung Cộng
 

  

a1 Ảnh chụp màn hình trang web cục văn thư lưu trữ Việt Nam, phần 'Triển lãm tài liệu lưu trữ chủ tịch Hồ Chí Minh với Trung Quốc'. 

Trang web cục văn thư và lưu trữ Việt Nam http://www1.archives.gov.vn/TrienlamTQ/Program/Chude1_8.asp chính thức xác nhận Hồ Chí Minh – lãnh tụ đảng CSVN chính là thiếu tá bát lộ quân Hồ Quang trong quân đội giải phóng Trung Cộng. 

Theo đó là hai bức ảnh sơ yếu lý lịch viết bằng Hán tự của Hồ Quang dẫn nguồn từ lưu trữ Trung Cộng, được chú thích: 

“Sơ yếu lý lịch của Hồ Quang (tức Chủ tịch Hồ Chí Minh) tại Lớp huấn luyện Nam Nhạc thuộc tỉnh Hồ Nam. Năm1939. Hồ Quang - Phụ trách điện đài – 38 tuổi - Quảng Đông - Thiếu tá - tốt nghiệp Đại học Lĩnh Nam – Giáo viên trường Trung học. Biết ngoại ngữ, quốc ngữ. (ảnh 1, ảnh 2)

  

a2 
  

a3 
Thông tin này được công bố trên trang web của cục văn thư và lưu trữ Việt Nam, tại đường link:http://www1.archives.gov.vn/TrienlamTQ/Program/Chude1_8.asp 

Để có thêm thông tin, mời các bạn xem lại bài viết: Thiếu tá Hồ Chí Minh http://danlambaovn.blogspot.com/2014/07/thieu-ta-ho-chi-minh.htmlcủa tác giả Bảo Giang trên Dân Làm Báo 

  

a4 Ảnh chụp thiếu tá Hồ Quang - tức Hồ Chí Minh trong quân đội Trung Cộng 

CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH - NGƯỜI XÂY ĐẮP NỀN MÓNG QUAN HỆ HỮU NGHỊ
VIỆT NAM - TRUNG QUỐC (TRƯỚC NĂM 1945)
 
     
   
 
Văn phòng Bát Lộ Quân, thành phố Quế Lâm, tỉnh Quảng Tây nơi đồng chí Nguyễn Ái Quốc đã ở và làm việc cuối năm 1938. Di tích được Nhà nước Trung Quốc xếp hạng cấp quốc gia năm 1988.
Nguồn: Bảo tàng Hồ Chí Minh.
广西省桂林市八路军办事处,阮爱国同志曾经居住和1938年年底工作的地方。1988年得以中国列为国家级文物保护单位。
资料:胡志明博物馆
Ba Lu Jun Office in Xian, Shanxi Province, where President Hochiminh lived and worked in the end of 1938 and was recognized by the State of China as national relic in 1988.
Source: Ho Chi Minh Museum
 
Biển xếp hạng di tích văn phòng Bát Lộ quân ở thành phố Quế Lâm, tỉnh Quảng Tây.
Nguồn: Bảo tàng Hồ Chí Minh.
在广西桂林市的八路军办事处旧址牌匾
资料:胡志明博物馆
The Ba Lu Jun Office's national relic plate in Xian.
Source: Ho Chi Minh Museum
 
 
     
   
  Ảnh 1     Ảnh 2 
 
                                                                                                                 
Sơ yếu lý lịch của Hồ Quang (tức Chủ tịch Hồ Chí Minh) tại Lớp huấn luyện Nam Nhạc thuộc tỉnh Hồ Nam. Năm1939. Hồ Quang - Phụ trách điện đài – 38 tuổi - Quảng Đông - Thiếu tá - tốt nghiệp Đại học Lĩnh Nam – Giáo viên trường Trung học. Biết ngoại ngữ, quốc ngữ. (ảnh 1, ảnh 2)   
Nguồn: Lưu trữ Trung Quốc.
 胡光(即胡志明主席)1939年在湖南省南岳培训班的简历。 胡光电台员---38----广东----少校 ----毕业于岭南大学------中学教师。会外语和国语
 资料:中国档案
 Huguang's curriculum vitae (i.e. President Ho Chi Minh) in training course in Xinan province. 1939. Huguang – In-charge of radio transmission – 38 years old – Guangdong - Majority – graduated from Linh Nam university – teacher of secondary school, ability of foreign languages, national language. 
 Source: Chinese Archives
 
     
   
 
Thôn Lộ Mạc, ở ngoại ô thành phố Quế Lâm, nơi Nguyễn Ái Quốc làm việc tại phòng Cứu vong, thuộc Văn phòng Bát Lộ Quân. Năm 1938 – 1939.
Nguồn: Lưu trữ Trung Quốc.
 桂林市郊区 路莫村,1938---1939年阮爱国在八路军办事处的救亡 室工作的地方。
资料:中国档案
Lo mac village at the countryside of Guilin where Nguyen Ai Quoc worked at Jiuwang room, Ba Lujun Office. 1938-1939
Source: Chinese Archives
 
Nhà số 77, đường Kim Bích, thành phố Côn Minh, tỉnh Vân Nam, Trung Quốc. Năm 1940, đồng chí Hồ Quang đã ở đây để liên lạc với Ban Hải ngoại của Đảng Cộng sản Đông Dương.
Nguồn: Bảo tàng Hồ Chí Minh.
 中国云南省昆明市金碧路771940年胡光同志曾在此居住旨在和印度支那共产党的海外部联系。
资料:胡志明博物馆
The house No.77, Jin Bi street, Kunming city, Yunnam Province, China, where comrade Huquan stayed
in 1940 to contact with oversea Committee under China’s Communist Party
Ho Chi Minh Museum
 
     
   
 
 Đại Quan lầu ở Côn Minh, nơi Nguyễn Ái Quốc tháng 02/1940 từ Quế Lâm đến Côn Minh liên lạc với Ban ngoài nước của Đảng Cộng sản Đông Dương.
Nguồn: Lưu trữ Trung Quốc
昆 明 大 观 楼,19402月阮爱国同志从桂林到昆明与印度支那共产党的海外组织联络的地方。
资料;中国档案提供
Daguan Lou in Kunming where Nguyen Ai Quoc came to Kunming from Guilin to contact with   In February 1940, comrade Nguyen Ai Quoc arrived in Kunming from Guilin to contact with the oversea committee of Indochina Communist Party.
Source: Chinese Archives
 
 
Văn phòng Bát lộ quân tại Trùng Khánh. Năm 1940, đồng chí Hồ Chí Minh từ Côn Minh đến Trùng Khánh gặp Chu Ân Lai trao đổi về thời cuộc và nghỉ lại ở một phòng trên tầng 2 của Văn phòng.
 Nguồn: Lưu trữ Trung Quốc.
重庆八路军办事处,1940年胡志明从昆明到重庆会见周恩来讨论时代局势的地方,在办事处2楼的一个房间小住。
 资料:中国档案
 Ba Lu Jun’s office in Chongqing. Ho Chi Minh used to stay in a room at 2nd floor of the Office when he traveled from Kunming to Chongqing to exchange views with Zhou Enlai on situations of that time.
 Source: Chinese Archives
 
     
   
 
Bản Ngàn Tấy, thôn Linh Quang, xã Thiện Bàn, huyện Tĩnh Tây, tỉnh Quảng Tây – nơi ở của học viên lớp học chính trị năm 1940, đồng chí Hồ Quang (tức Nguyễn Aí Quốc) và đồng chí Võ Nguyên Giáp thường đến.
Nguồn: Bảo tàng Hồ Chí Minh.
广西省靖西县善盘乡灵光村万西寨是1940年参加政治训练的学员居住的地方,胡光同志(阮爱国)和武元甲同志经常去的地方。
资料:胡志明博物馆
Ngan tay hamlet, Lingguang village, Shanpan commune, Jingxi district, Guangxi province where stayed traineesof political course in 1940 and frequented comrade Huquan (i.e Nguyen Ai Quoc) and comrade Vo Nguyen Giap.
Source: Ho Chi Minh Museum
 
Ngôi nhà trong miếu thờ Đại Hoàng ở khu vực Tiểu Đông Môn, huyện Tĩnh Tây, tỉnh Quảng Tây là nơi tổ chức lớp huấn luyện cho các học viên Việt Nam vào năm 1940. Đồng chí Hồ Quang thường đến gặp và giao nhiệm vụ cho các học viên.
Nguồn: Bảo tàng Hồ Chí Minh
广西省靖西县小东门区大黄庙的房子是1940年为各越南学员组织各培训班的地方。胡光同志经常到此会见和给学员们交代任务。
资料:胡志明博物馆
The house in a temple worshipping Dahuang at Xiaodongmen area in Jing Xi district, Guangxi province where the training course for Vietnamese trainees was held in 1940 and frequented comrade Huquan in order to meet trainees and entrust them with tasks.
Source: Ho Chi Minh Museum
 
     
   
 
Hai ngôi nhà ở phố Bạch Sa, huyện Long Châu, Quảng Tây, là điểm liên lạc bí mật của Đảng Cộng sản Việt Nam vào những năm 30 – 40 của thế kỷ XX.
Nguồn: Lưu trữ Trung Quốc.
广 西 省 龙 州 县 白 沙 街 两 座 房 屋, 是 二 十 世 纪 3040 年 代, 越 南 共 产 党 的 秘 密 联 络 地 点
资料:中国档案
Two houses on Bach Sa street, Long Chau district, Guangxi province, which are also the secret liaison venue of Vietnam’s Communist Party during the years 1930s and 1940s of the 20th century.

Source: Chinese Archives

 
 
Ga Chỉ thôn, nơi đường sắt Vân Nam - Việt Nam chạy qua. Từ tháng 4 đến tháng 5/1940, đồng chí Nguyễn Ái Quốc và các đồng chí trong Ban ngoài nước của Đảng Cộng sản Đông Dương đã đến Mông Tự, Chỉ thôn, Khai Viễn… dọc theo đường sắt Vân Nam - Việt Nam để chỉ đạo công tác bí mật của Đảng.
Nguồn: Lưu trữ Trung Quốc.
址村车站滇---越铁路经过的地方。19404,5月份,阮爱国同志及印度支那共产党海外组织各同志们沿着滇---越铁路到达学自,址村,开远。。。指挥党的秘密工作。
资料:中国档案
Zhi Cun station where the Yun Nan - Vietnam railway go across. From April to May 1940, comrade Nguyen Ai Quoc and other comrades of the oversea committee of Indochina Communist Party went along the Yun Nan - Vietnam railway to Meng Zi, Zhi Cun, Kai Yuan in order to direct the clandestine work of the Party.
Source: Chinese Archives