2/18/2016

Văn Tế Anh Linh Nghĩa Quân Trận Chiến Ngọc Hồi Đống Đa năm 1789





Từ lập quốc thủa Lạc Long băng rừng vượt núi
Mẹ Âu Cơ xuống tận biển khơi
Dân tộc Việt đã nhiều phen hy sinh xương máu
Dẹp xâm lăng theo tiếng gọi non sông
Thân dù có, trải thân đền nợ nước
Vẫn hiên ngang,  giữ vững giống tiên rồng

Nhớ Xưa

Trên 200 năm về trước
Vì muốn giữ ngai vàng
Lê Chiêu Thống đang tâm rước quân Thanh về, dầy vò đất nước
Giặc nhà Thanh, trên 3 vạn quân nhu nhược
Tràn ngập Hà Thành
Giặc hả hê yến tiệc say bất tận
Hân hoan vì, dưới trướng quỳ phục đám vua quan
Vì thù riêng mà rước lũ bạo tàn
Đang tự mãn vì khinh thường dân tộc Việt

Nhưng không ngờ

Trời tiết xuân Kỷ Dậu
Đất Bắc Hà lạnh lẽo căm căm
Dưới trướng của Quang Trung Hoàng Đế
Trên hai vạn nghĩa binh dũng liệt
Đã đồng tâm quyết chí đuổi quân thù
Theo chí tiền nhân bất khuất, đã bao lần đuổi giặc chống xâm lăng
Gươm giáo thô sơ nhưng oai hùng nhiệt huyết
Từ ngàn dặm xa xôi băng rừng vượt suối, ba ngày xuân đánh bại quân thù
Đám lo sợ tan hàng bỏ chạy,
Đám hoảng hồn tự nhẩy xuống sông
Trời phương Nam không phụ lòng người, quân ta đạt chiến công hiển hách

Thương thay

Chí đã đạt, nhưng anh linh lại bỏ mình trong trận mạc
Lìa vợ con, gia cảnh điêu tàn
Trời cám cảnh, đất cũng mủi lòng rơi lệ
Non sông này nhớ mãi công ơn
Mảnh đất tổ từ Nam chí Bắc
Đã oai hùng độc lập, báo đáp tiền nhân

Nhưng than ôi!

Đất Việt vẫn còn loài Chiêu Thống
Vẫn còn đây lắm kẻ cúi đầu
Không ngẩng mặt để giữ gìn tổ tông nòi giống
Đang tâm mong lệ thuộc kẻ thù xưa
Bài học cũ đã bỏ vùi một chỗ
Tấm gương xưa đập đổ không nhìn
Cam tội làm kẻ bán non hại nước

Thế nên

Hôm nay lòng thành khấn bái anh linh
Dâng hoa trái trải lòng mộc mạc
Thương dân tình mà đánh thức toàn dân
Lo vận nước mà mau mau thức tỉnh
Giữ sơn hà đang tận đỉnh nguy nan

Thế nên

Xin anh linh nhắn nhủ
Dân phải tỉnh để trừ loài hung bạo
Quân phải nhanh để gìn giữ cõi bờ
Không thể để lúc xa cơ mà giặc cướp cứ mặc tình thao túng
Máu đào xưa, đã đổ tự ngàn năm, đã giữ vững, được giang sơn gấm vóc
Máu hồng nay, phải có ngày đổ xuống, phải có ngày, dâng hiến giữ non sông
Cơn nguy biến, quyết giữ gìn không phải dễ
Nhưng không đi sao giữ được bến bờ
Không quyết chí, sao tan lòng ngần ngại
Không thức tỉnh sao biết đường cứu nước
Không ngậm ngùi sao biết nỗi mất quê hương

Hôm nay

Tưởng nhớ anh linh nghĩa sĩ ngày xưa
Mà kính cáo chuyện an nguy đất nước
Cũng bởi lòng mong mỏi tiền nhân
Phù hộ để, dân tộc, sục sôi, oai phong ngày trước
Quyết đứng lên con cháu một lòng
Gương bất khuất phải trở về cho bằng được

Kính bái chư anh linh
Cúc Cung Thượng Hưởng


Bùi Hồng Lĩnh

2/17/2016

No comments:

Post a Comment