3/29/2015

Dùng súng trường bắn rơi F-105 của Mỹ (Xạo hết chỗ nói - nmvn)


Nmvn cho đăng nguyên văn bài này với lời bàn bằng chữ đậm.Cán bộ CSVN thời đó hay thời này chưa bao giờ là "anh hùng bảo vệ quê hương". Họ là những người bi CSVN lừa dối, đã dâng hiến mạng sống cho chủ nghĩa bành trướng của Cộng sản, mà đến nay chủ nghĩa này đã chết.

nmvn


Dùng súng trường bắn rơi F-105 của Mỹ (Xạo hết chỗ nói - nmvn)

Các đại biểu dự hội thảo "Dân quân tự vệ VN - Lực lượng vô địch của dân tộc anh hùng" do Bộ Tổng Tham mưu tổ chức sáng 24/3 tại Hà Nội xúc động nghe chuyện của các nữ dân quân tự vệ trong những năm tháng cầm súng đánh giặc, bảo vệ quê hương.

Bà Ngô Thị Hồng Thương là công nhân, chiến sĩ tự vệ của đội Tu bổ rừng lâm trường Cẩm Kỳ (Hà Tĩnh).

Năm 1968, đội được biên chế thành một tiểu đội tự vệ, tổ của bà gồm bà và 2 người khác được biên chế một khẩu súng trường K44. Đội được giao nhiệm vụ vừa sản xuất vừa chiến đấu bảo vệ tuyến đường 21 và 22 thuộc hệ thống đường mòn Hồ Chí Minh, nằm ở phía Nam tọa độ chết Ngã ba Đồng Lộc.

Qua nhiều phiên canh trực, bà phát hiện ra quy luật cứ mỗi lần bay qua núi Thiên Nhẫn máy bay địch lại sà xuống rất thấp rồi bay dọc thung lũng theo đường cố định để tìm mục tiêu ném bom. ( Mỹ ngu đến thế. Cả đường mòn HCM dài mà cứ bay qua bay lại khu thung lũng ở núi Thiên Nhẫn, nhất là gần "eo núi" nữa thì Mỹ nó....ngu thật!!!). Vì vậy, bà nghĩ nếu phục kích ở trong eo núi, chờ máy bay địch hạ đến độ thấp thì tầm bắn của K44 có thể phát huy tác dung.

Nghĩ là làm. Ngày 20/5/1968, bà đến một vị trí đã chọn trước ở bãi Hạ Nêu để đón lõng địch, gác nòng súng lên một chạc cây cụt làm điểm tựa (giống con nít chặt nhánh cây làm ná giây thun). Khoảng 11h thì có tiếng máy bay gầm rú. Một chiếc “con ma” lao tới, bay rà rà dọc theo đường 21 tìm những chiếc xe của bộ đội ta ngụy trang hai bên đường.(Phản lực cơ vận tốc châm lắm cũng vài trăm cây số 1 giờ, bay rà rà thì nó rơi xuống đất. F105 có thể bay nhanh hơn âm thanh chứ đâu phải máy bay "bà già" mà bay..rà rà). Khi máy bay đi qua đầu lần thứ nhất, bà bắn nhưng trượt, lần thứ hai bà bình tĩnh bắn 2 phát đạn nữa (súng K44 phải nặp đạn từng viên một, người giỏi lắm cũng nạp 10 viên trong 1 phút. Bắn xong phát thứ nhất, nạp xong đạn cho phát thứ hai cũng phải mất tối thiểu 6 giây, thì máy bay đã...bay mất từ lâu. Xạo quá là xạo). Từ đuôi máy bay, một dải khói đen bỗng phun ra xối xả, bà thấy vật gì đó bật khỏi máy bay. Chiếc máy bay lao được chừng 800m nữa thì đâm sầm vào núi, một tiếng nổ dữ dội vang lên.

Bà xốc súng, cùng các bạn chạy bám theo vật thể lạ bật ra khỏi máy bay. Đó là tên phi công nhảy dù, tổ 3 người của bà tiến sát chiếc dù mà tên phi công vẫn không hay biết, bà rón rén lại gần rồi dí súng vào gáy, bắt hắn giơ tay hàng.

Mặc cho máy bay địch quần thảo và bắn rốc két xung quanh khu vực nhưng mọi người vẫn không rời tên phi công (Rocket chứ không phải là đạn giấy, bắn chung quanh mấy chị này, thì còn gì mạng sống nữa).Trong lúc đồng đội đang cắt dây dù để trói tên phi công thì bà phát hiện một chiếc máy vô tuyến đang chạy rè rè, bà nhanh chóng dùng dao đập nát chiếc máy và cùng mọi người vây bắt tên giặc lại.

Tại hội nghị Quân khu 4 tổ chức rút kinh nghiệm bắn máy bay tầm thấp ngày 24/5/1968, bà được gặp Đại tướng Võ Nguyễn Giáp và được Đại tướng khen "như một nhà triết học đã phát hiện ra quy luật".

Dân Ngu
.

No comments:

Post a Comment