5/23/2015

LỪA ĐẢO



Cách đây đúng 40 năm, khi những bánh xe tăng xích sắt cày nghiến lên bề mặt phẳng phiu của các con lộ Sài Gòn, húc đổ cánh cửa sắt Dinh Độc Lập, khởi đầu công cuộc thiết lập một chế độ chuyên chính vô sản theo học thuyết Mác – Lê nin không có người bóc lột người, trên toàn cõi lãnh thổ Việt Nam thống nhất từ Bắc chí Nam, được xem là đã hoàn thành ý nguyện của “cha già” cứu nguy đất nước, “Sông có thể cạn, núi có thể mòn, song chân lý ấy không bao giờ thay đổi”.

Ngày ấy, 30 tháng Tư 1975, trong tâm trí người dân của thủ đô Hòn Ngọc Viễn Đông, một phần dấy lên hoang mang sợ sệt, phần khác nhoẻn miệng cười mừng cho hòa bình ló dạng. Chỉ rất ít, trong số ba triệu dân thủ đô Việt Nam Cộng Hòa, có thể hình dung được những khác biệt sẽ xảy ra, giữa đời sống xã hội vừa bị mất đi, và một xã hội kiểu mới nghiễm nhiên đến thay thế trên bộ mặt phồn thịnh của Sài Gòn.

Phần hoang mang sợ sệt là số người Việt có ít nhiều kinh nghiệm về những sách lược tàn ác của chủ nghĩa Cộng sản đã từng áp dụng tại miền Bắc Việt Nam sau năm 1954 dưới nhãn hiệu nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa. Số người này vội vã chen lấn tìm cách vượt thoát khỏi quê hương bằng đủ mọi phương tiện đường thủy, đường bộ, đường hàng không. Biến thành cuộc di tản lánh nạn cộng sản vô tiền khoáng hậu trong lịch sử nhân loại mà hình ảnh thương tâm vẫn còn in đậm, được cộng đồng thế giới lưu trữ cho đến ngày hôm nay và mãi mãi đến mai sau.

Phần khác nhoẻn miệng cười ở lại mừng hòa bình ló dạng, khuyến khích chồng con, anh em tích cực tuân thủ, học tập các chính sách tốt đẹp của cách mạng. Họ củng cố niềm tin trên những tấm khẩu hiệu màu đỏ “Chủ nghĩa Mác – Lê nin vô địch bách chiến bách thắng muôn năm”, “Đời đời nhớ ơn chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại”.

Từng ngày. Từng tháng. Từng năm không còn tiếng súng, chậm chạp trôi qua. Bộ mặt xã hội Sài Gòn bắt đầu thay đổi. Thanh lịch văn minh không còn. Hòn ngọc Viễn Đông biến mất. Lớp người đã gắn bó, góp công mở mang Sài Gòn trên mọi phương diện suốt hai thập niên sau năm 1954, dần dần bị ghép tội trở thành những tên tư sản, biệt kích phản cách mạng đã bị người cộng sản cương quyết thanh tẩy.
Xuất hiện một lớp người mới từ miền Bắc cộng sản, chất chứa hằn học, đầy ắp ngôn từ thóa mạ, khích động hận thù chia rẽ dân tộc, gây đình đốn trì trệ toàn thể hoạt động kinh tế miền Nam, làm suy giảm niềm tin xã hội, phủ xuống bộ mặt của đời sống Sài Gòn bầu không khí u ám nghi nan về một tương lai bất định.
Sau thắng trận, nạn đói kéo dài gần hai năm trời, người dân chỉ được lót lòng bằng hạt bo bo thay lúa gạo. Quốc Tế đã phải gửi bột mì cứu đói nước CHXHCNVN.
Vựa lúa miền Nam Việt Nam, trong hai mươi năm sản xuất, dù chiến tranh do khối cộng sản quốc tế gây nhiều thiệt hại, vẫn dư thừa nuôi dân Việt. Vậy mà, chỉ trong hai năm hòa bình với các chính sách mới, gọi là “cách mạng”, sản xuất bị ngưng trệ đã đẩy dân VN rơi vào nạn “thiếu đói” !
Sài Gòn bắt đầu mở mắt. Dân trí Việt bừng tỉnh bên dưới họng súng kềm kẹp của bạo lực cộng sản quốc tế.

Giai đoạn cuối thế kỷ 20, giữa lúc bộ máy cầm quyền và con người cộng sản mãi mê muội với chủ nghĩa giáo điều lạc hậu, ra sức trì kéo sức sống của dân tộc Việt, thì bên ngoài bức màn sắt trí tuệ loài người đã vượt lên đỉnh điểm, đạt tiến bộ trong lãnh vực khoa học kỹ thuật phục vụ đời sống, mở ra những khung trời mới lạ, giúp thế giới xích lại gần nhau hơn. Đối diện sụp đổ, cộng sản hiện nguyên hình loài tắc kè, vội vã cố gắng “đổi mới” màu da để ẩn nấp dưới bầu trời nhân loại. Màu da tuy đổi, nhưng bản chất ám muội của loài tắc kè vẫn giữ y nguyên trạng.

Bắt kịp nối kết với thời đại, dân trí Việt tăng tiến nhanh từ cuối thế kỷ 20. Người Việt trong và ngoài nước bắt đầu nhìn thấu rõ ruột gan của nhóm người cộng sản mới thay màu da ngồi trong trung ương đảng, qua bao hoạt cảnh lừa đảo bán nước:

Năm 1989, cộng sản Liên Xô cáo chung, Hà Nội quay sang ôm chân đảng Tàu Cộng, tự nguyện dâng hiến giang sơn của dân tộc Việt, xin sát nhập làm chư hầu của đế chế Trung Hoa Cộng sản. Thể hiện rõ tại hội nghị Thành Đô, năm 1990.

Tôn cử một người Việt lai Tàu, Nông Đức Mạnh gốc người Choang, lên làm lãnh tụ nước Việt Nam trong suốt mười năm, hai nhiệm kỳ, để hoàn thành đại mưu đồ đưa khối lượng khổng lồ dân di cư gốc Hán từ Trung Quốc cấy vào bên trong lãnh thổ Việt Nam, ẩn nấp dưới danh nghĩa đầu tư cùng có lợi, dùng thế lực kinh tế để bắt đầu công cuộc xâm nhập, Hán hóa dân Việt trên khắp ba miền đất nước.
Dưới thời cai trị của Nông Đức Mạnh, cộng sản Việt Nam qui phục tham vọng bành trướng lãnh thổ của đảng Tàu cộng, sẵn sàng thí ngư dân, thí quân sĩ, không dám có hành động đề kháng, giúp cho Tàu cộng hoàn thành công cuộc xâm lăng hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa mà tổ tiên dân tộc Việt đã truyền lại.

40 năm sau tháng Tư 1975. Ngày 07 tháng Tư 2015, đảng cộng sản tại Hà Nội kéo nhau qua Bắc Kinh ký kết văn kiện xác nhận thần phục sự chiếm đóng xây các pháo đài quân sự của lũ cướp nước Tàu Cộng trên quần đảo Trường Sa, đáng chú ý là cứ điểm gần nhất chỉ cách bờ biển Vũng Tàu 200km, khống chế miền Nam VN.

Năm 2010, tổng số vốn dự trữ ngoại tệ của nước CHXHCNVN, với 90 triệu dân, chỉ có 10 tỉ đô la, thiếu hụt 50% ngân sách. Tiếp sau đó số công nợ trong năm 2014 của CHXHCNVN chiếm 70% GDP, chia trung bình mỗi đầu người dân sống trên đất Việt phải lãnh nợ cho đảng 4 ngàn đô la. Quốc khố cạn kiệt. Xã hội suy đồi. Tương lai tổ quốc mờ mịt. Con tắc kè gốc Choang vẫn chễm chệ trên chiếc ngai chạm vàng tại Hà Nội. Tài sản của những cá nhân khác trong ban lãnh đạo Cộng sản, tân và cựu, đều công khai tuôn ra nước ngoài dưới mọi hình thức chuyển ngân.
Tại Việt Nam 40 năm, không có một loại luật pháp nào được phép truy cứu, phán xử tội phạm lừa đảo, bán nước của những tay chóp bu lãnh đạo đảng cộng sản.

Biến cố mới nhất, vụ lừa đảo vừa xảy ra trong tháng Ba 2015, với việc bất ngờ đảng ban lệnh đốn chặt gấp rút 6700 cây xanh trong nội vi thành phố Hà Nội.
Trong thời đại ngày nay, chỉ có trí óc loài tắc kè hoặc loài vượn dã thú mới không thể hiểu được rằng, đốn hạ số lượng lớn cây xanh như vậy chắc chắn sẽ phải gây nên ảnh hưởng xấu trầm trọng đến môi trường sinh sống của con người.
Bị dân phản đối, “bộ não không có chất xám” của loài vượn đang ngồi trên ghế bí thư thành ủy, còn cố lên giọng lãnh đạo, qui trách đổ lỗi cho thuộc cấp thiếu tuyên truyền đến quần chúng, nên mới phát sinh làn sóng phản đối. Chưa hết răn đe, “người phản đối chặt cây xanh đang lợi dụng vụ chặt cây để chống đảng”.
Lừa đảo, hồ đồ vu vạ người dân đến mức như thế là cùng.
Thế hệ trẻ tại Việt Nam, và tại Hà Nội đã ghi nhận đầy đủ chi tiết vụ lừa đảo này. Chờ xem biết đâu chừng, Tàu cộng sẽ đưa bộ óc lừa đảo chặt cây lên ghế lãnh tụ.

Nhân loại có khối óc không ngừng tăng trưởng, dân trí thăng tiến, xã hội tiến bộ.
Khối óc mà không tăng trưởng, không biết cầu tiến, đích thị là khối óc loài vượn.
Với dân trí thời đại, lời phán của “cha già” dòng dõi vượn, cần nên ghi thêm:
“Sông có thể cạn núi có thể mòn, chân lý người và vượn không bao giờ là một”.


Tú Suỵt - 04/2015






dv

No comments:

Post a Comment