5/09/2015

Việt Nam Đâu Đã Có Thống Nhất Và Hòa Bình (sau 40 năm)

Sổ Tay Tháng Năm (Link)

Bùi Hồng Lĩnh

"Cầm trên tay bức ảnh Hai người lính mà một người nay đã mất, một người vẫn không biết tung tích, ông Thành xúc động: “Suốt cuộc đời cầm máy của tôi với không ít lần vào sinh ra tử ngoài chiến trường, tôi luôn xem tấm ảnh này như là biểu tượng hòa hợp của dân tộc, là biểu tượng cho khát khao hoà bình không còn chiến tranh, không còn những hi sinh xương máu. Đến nay. dù đã cố gắng nhiều công sức nhưng tôi chỉ mong ước một điều, nếu người lính còn lại trong bức ảnh còn sống thì hãy cho ông nhà báo chiến trường này được gặp một lần. Đất nước đã thống nhất, hòa bình 40 năm rồi”…" (Trích từ bài báo Chuyện chưa kể về tấm ảnh "Hai người lính" của tác giả Xuân Ngọc)

Đó là câu nói của phóng viên chiến trường Chu Chí Thành được trích trong bài "Chuyện chưa kể về tấm ảnh "Hai người lính"" của Xuân Ngọc.  Đọc câu nói này, chúng ta, những người Việt đang lưu vong, không khỏi ngậm ngùi về những diễn tiến đã xẩy ra trong những tháng năm sau ngày hai người lính CSBV và VNCH gặp nhau ở một ngày ngưng chiến đó. Những người lính VNCH tuy thua trận vào ngày 30/4/1975 nhưng bao giờ cũng ngửng cao đầu và vẫn muốn trở lại chiến trường, không phải để giết lẫn nhau, nhưng để nói với những người CSBV "chiến thắng, là cái chiến thắng ấy chỉ là cái chiến thắng của sự "đạt được một cơ hội quản trị đất nước", và họ đã thất bại hoàn toàn sau 40 năm nắm chặt cái cơ hội đó.

Nhà chụp ảnh Chu Chí Thành (CCT) thực lòng khi mong gặp lại người lính VNCH trong bức hình đó; để nói điều gì bây giờ? Chúng ta thử tưởng tượng CCT sẽ nói gì với người lính VNCH năm xưa ấy, nếu "chú lính TQLC" ấy còn sống sót, và sẽ trả lời sao nếu người lính ấy hỏi CCT về cái "giải thưởng" chiến thắng ấy đã mang lại gì cho sư hung thịnh và hãnh diện của đất nước?

Đất nước đã THỐNG NHẤT? Không!

Câu đầu tiên CCT chắc sẽ nói là "đất nước đã thống nhất, hoà bình 40 năm rồi" như ông đã viết ra. Nhưng, thực nghĩa của sự thống nhất sau 40 năm, là gì? Có phải là "thu lòng dân về một mối", có phải là "đất nước không còn bị chia cắt"", có phải là đất nước không còn có ngoại bang xâm chiếm", có phải là "toàn vẹn lãnh thổ", có phải là đất nước chỉ còn" một chính quyền"?

Theo dõi những sự kiện và biến cố xẩy ra trong đất nước qua 40 năm, cái "thống nhất" mà CCT nói đến chỉ còn hai điều là đúng, đó là đất nước không còn bị chia cắt nơi vỉ tuyến 17, và chỉ còn một chính quyền quản trị cả nước. Nhưng để đánh đổi cho sự xóa vĩ tuyến 17, CSVN đã cắt đi nhiều phần đất của dân tộc cho 'Trung cộng. CSVN đã hãnh diện về sự hết CHIA CẮT, xoá nhòa một ranh giới tưởng tượng, một ranh giới chính trị, và không thể hãnh diện về sự CẮT MẤT phần đất của tồ quốc đề cho Trung cộng.

Còn sự thống nhất thành một chính quyền, kết quả của sự thống nhất đó, là cái chính quyền đó đã bất lực trong việc hành xử quyền lực trong tay mình, và kết quả là sự thua sụt của VN so với những quốc gia trong vùng, cũng như những quốc gia trên thế giới cùng nhân số, nhưng lại it tài nguyên hơn. Chúng ta không thể tưởng tượng được là đến năm này 2015, kinh tế VN vẫn không có được một kỹ nghê nặng đúng tiêu chuẩn quốc tế, và cái xưởng chế tạo xe hơi duy nhất của VN nay là nơi để nuôi bò, trồng rau để giúp nuôi sống nhân viên, vì cái mộng chế tạo xe hơi của VN đã tan theo mây khói. Đó chỉ là 2 thí dụ.

Sau 40 năm, chính quyền "thống nhất" CSVN vẫn chưa thể tạo được một nền quốc phòng căn bản để chống trả với những sự xâm lăng có thể có của nước khác. Toàn thể vũ khí, trang bị chiến tranh của CSVN hiện nay đều do mua của các nước khác, bạn cũ lẫn thù xưa. Đó là chưa kể những thất bại về phương diện xã hội, giáo dục và y tế. Một "chính quyền thống nhất" như vậy không xứng đáng để được quản trị đất nước.

Đất nước đã có HÒA BÌNH? Không!

Thế nào là "hoà bình"? Hòa bình trong lòng người dân hay hoà bình vì không có chiến tranh? Nếu là hoà bình trong lòng người dân thì CSVN hãy thử hỏi dân chúng là bao nhiêu người dân cảm thấy an cư lạc nghiệp, và bao nhiêu người dân cảm thấy an tâm, hạnh phúc trong xã hội, trong mội trường sống hiện nay.

Nếu "hoà bình" vì đã và đang không có chiến tranh thì  điều đó lại càng sai. VN đang có một sự hoà bình giả tạo, một sự hoà bình dựa trên sự lép vế, thần phục Trung cộng. Nếu CSVN đứng thẳng lưng với Trung cộng, là CSVN sẽ lại bị Trung cộng "dậy cho một bài học" nữa, và lần này, bài học mà Trung cộng sẽ dậy CSVN sẽ khốc liệt và tàn bạo hơn hai lần trước nhiều, vì Trung cộng đã chuẩn bị cho chiến tranh với CSVN trong khi CSVN đang thụ hưởng hoà bình. Khốc liệt và tàn bạo thế nào? Thứ nhất là Trung cộng đã thiết lập được nhiều MẬT KHU của họ trong lãnh thổ và lãnh hải VN, từ Biên giới Việt Bắc, Đến Cao nguyện Trung phần, đến Hà Tĩnh vùng Hoàng Liên Sơn hiểm trở, đến Đà Nẵng, Bình Dương, đến Trường Sa, Hoàng Sa. Việt Nam bây giờ là "con bò vàng có nhiều đốm mà những đốm đó là mật khu của Trung cộng". Thứ hai, là với dân số đứng hàng thứ 10(?) trên thế giới, và với một tài nguyên thiên nhiên dồi dào, cộng thêm sự đóng góp hàng chục tỉ dollars mỗi năm từ người Việt nước ngoài, và với một thời gian dài gần nửa thế kỷ (40 năm), CSVN đã không chuẩn bị cho đất nước một vũ khí để có, để bảo vệ một nện hoà bình thật sự, vũ khí đó là "chuẩn bị chiến tranh". Chúng ta đều biết là một quốc gia để có một nền hòa bình thực sự và lâu dài thì phải luôn luôn chuẩn bị cho chiến tranh để sẵn sàng bảo vệ cho nền hoà bình đó. CSVN đã không làm được sự chuẩn bị đó. Nếu VN có nền quốc phòng mạnh, Trung cộng sẽ phải e dè hơn khi nghĩ đến chuyện xâm lăng VN hay "dậy cho CSVN một bài học"

Phải có sự Thống Nhất và Hòa Bình từ trong lòng người dân

Như đã nói đến ở trên, CSVN đã không tạo được sự thống nhất trong lòng dân chúng khi hàng triệu, hàng chục triệu quân dân cán chính VNCH vẫn còn bị coi là kẻ thù của CSVN, đến nỗi gần đây những cựu lính VNCH bị tàn phế vì chiến tranh cũng không được yên thân khi đến dòng Chúa Cưu Thế để khám bịnh hay được người Việt nước ngoài giúp đỡ về chút it tiền bạc, thuốc thang. CSVN cũng không tạo được một sự an tâm, hạnh phúc trong lòng người dân cả nước. Hơn nữa, CSVN đang biến những thế hệ người Việt Nam không cần quan tâm đến an nguy của tổ quốc nữa. Một quốc gia đang chuẩn bị để chống Trung cộng, chuẩn bị chiến tranh hay bảo vể lãnh thổ lãnh hải không thể là một quồc gia đứng đầu Đông Nam Á về số lượng bia và rượu tiêu thụ, và đứng đầu thế giới về những lễ hội, tổ chức thi hoa hậu,

Thiếu sự thống nhất và hoà bình trong lòng người dân, CSVN sẽ không bao giờ có được những vũ khí quan trọng và cần thiết trong nỗ lực bảo vệ đất nước có hiệu quả, và phát triển đất nước nhanh chóng. Sự thống nhất và hòa bình trong lòng dân là điều kiện tiên quyết cho sự thống nhất và hoà bình của đất nước. Rất tiếc, là CSVN đã thất bại toàn diện, cả "trong lòng dân, lẫn ngoài quốc gia".

Bùi Hồng Lĩnh

No comments:

Post a Comment